Con đường tình ta đi

0
102

Đường tình thập giá là con đường chẳng mấy ai đi nhưng nếu không đi qua con đường thập giá thì chắc chắn không bao giờ được đến vinh quang.

Ngày mỗi ngày, ta bước đi trong cuộc đời, ta bước đi với đời và đời đặt cho ta những nẻo đường khác nhau. Có nẻo đường dẫn ta đến vật chất, có nẻo đường dẫn ta đến quyền lực, có nẻo đường dẫn ta đến danh vọng. Và chắc chắc, những nẻo đường đó đều mang lại niềm vui cho cuộc đời. Nhưng rồi, chợi nhận ra những nẻo đường đó chẳng là gì cả. Bởi lẽ dù có vui đi chăng nữa nhưng con người vẫn khắc khoải điều gì đó có thể gọi là đời sống tinh thần và tâm linh.

Trong nỗi khắc khoải của cuộc đời, nhạc sĩ Đức Huy đã bộc bạch :

Tìm một con đường

Tìm một lối đi

Ngày qua ngày

đời nhiều vấn nghi

lạc loài niềm tin sống không ngày mai

sống quen… không ai cần ai

cứ vui… cho trọn hôm nay

Trong những cuộc vui của cuộc đời, Anh cứ nghĩ rằng anh vui cho trọn cả hôm nay nhưng rồi :

Rồi.. cuộc vui tàn, mọi người buớc đi

một mình tôi về, nhiều lần ướt mi

Đời tuy có vui đó nhưng lại chìm ngập trong nước mắt. Khi vào chỉ khi anh bắt gặp được Tình Yêu thì Tình Yêu :

chợt tình yêu đã đến như ánh nắng mai

xóa tan màn đêm u tối

cho tôi biến đổi tâm hồn… thành một người mới

và con tim đã vui trở lại

tình yêu đến cho tôi ngày mai

tình yêu chiếu ánh sáng vào đời

tôi hy vọng đuợc ơn cứu rỗi.

Niềm vui cuộc đời của Anh chỉ vui thật sự khi anh sờ, anh chạm hay nói cách khác : anh cảm nghiệm được Tình Yêu Giêsu

và con tim đã vui trở lại

và niềm tin đã dâng về người

trọn tâm hồn, nguyện yêu mãi

riêng người mà thôi

dẫu như tôi phải đi qua

vực sâu tối

tôi sẽ không sợ hãi gì

vì người ở gần bên tôi mãi…..

Vấn đề lớn nhất của cuộc đời con người đó chính là biết, xác định căn cốt của đời mình để sống, chết với căn cốt đó bằng cả tâm tình.

Có thể nói rằng chuyện tình của con người mãi mãi vẫn là chuyện phức tạp nhất. Với đặc tính hỉ – nộ – ái – ố ăn sâu trong lòng người để rồi con người vẫn mãi đi tìm cho mình những mối tình tiền – tài – danh – vọng.

Nhớ lại hình ảnh của dân Israel xưa trong Hoang Mạc cũng thế ! Được Thiên Chúa yêu thương ấp ủ như gà mẹ ấp ủ con dưới cánh đó nhưng dân vẫn phản loạn. Bi đát nhất trong cuộc hành hương đó chính là việc bỏ Chúa là Chúa của mình mà đi thờ con bò vàng.

Và, kinh nghiệm bò vàng tưởng chừng như là kinh nghiệm xương máu cho mọi nơi và mọi thời nhưng rồi dân Thiên Chúa vẫn cứ đi ngoại tình với các thần ngoại bang. Nhiều ngôn sứ đã thốt lên và đã chỉ vào mặt dân về thái độ sống của họ. Thiên Chúa dẫn họ đi trên con đường tình nhưng họ không nhận ra và họ tìm cách để rẽ ngã khác.

Ngày hôm nay, lịch sử đã đi xa và đi quá dài một chặng đường nhưng rồi kinh nghiệm của dân Do Thái, kinh nghiệm con đường tình của người Kitô hữu dường như vẫn chỉ là kinh nghiệm hay có thể nói như là nằm trên bàn giấy chứ không đem ra để thực hành.

Tiền bạc, danh vọng, quyền lực, tình dục … vẫn làm cho nhiều người bỏ con đường tình mà Thiên Chúa dọn cho họ để họ rẽ qua mà đi. Nhưng rồi, dù vui đó nhưng đó cũng chỉ là niềm vui chóng qua, niềm vui tạm bợ, niềm vui phù vân mà thôi.

Chỉ có duy nhất con đường tình của Thiên Chúa là con đường bảo đảm nhất, an toàn nhất đưa con người đến ơn cứu độ của Thiên Chúa.

Tất cả, ngay cả người thân nhất của ta, người yêu của ta cuối cùng cũng chia tay ta trước khi nấm mồ được lấp hay chiếc quan tài được đẩy vào lò thiêu. Với tất cả kinh nghiệm sống đó và thân phận mong manh, mỏng dòn của con người thì chỉ có tình yêu Giêsu là tình yêu vĩnh cửu, tình yêu mãi mãi dành cho con người.

Ngay cả Chúa Giêsu, trên con đường tình thập giá mà Chúa đi qua cũng phải trải qua những cay đắng của cuộc đời, của phận người. Cay đắng đến độ có lúc mà Chúa Giêsu phải thốt lên với Cha rằng xin Cha cất cho Ngài khỏi chén đắng mà Ngài sắp uống … nhưng xin vâng theo ý Cha chứ không theo ý Ngài.

Đường tình thập giá là con đường chẳng mấy ai đi nhưng nếu không đi qua con đường thập giá thì chắc chắn không bao giờ được đến vinh quang. Và, Chúa Giêsu cũng đã từng nhắc nhớ con người rằng “Nếu như ai không vác thập giá mình mà theo Ta thì không được cứu”.

Thật ra, Chúa Giêsu trong cái thân phận làm người cũng mỏng dòn, cũng yếu đuối, cũng đau khổ và có lần ngã quỵ trên con đường thương khó. Thế nhưng vì tình yêu và với tình yêu, Chúa Giêsu đã đi trọn vẹn con đường tình yêu với Chúa Cha dù biết bao đau khổ.

Ngày hôm nay,  trong những ngày sâu lắng nhất của năm Phụng Vụ, người Kitô hữu chúng ta được mời gọi nhìn lại đường tình của ta đi. Ta có đi theo con đường tình thập giá của Thầy Giêsu hay không ? Hay là ta đi theo con đường của vật chất, của danh vọng, của quyền lực.

          Hãy nhìn lại con đường tình mình đi để cân chỉnh kẻo lỡ bởi lẽ cuộc đời là vắn vỏi và sự sống là vô thường.

          Ta lại xin Chúa thêm ơn cho ta để ta đủ sức, đủ tình, đủ tỉnh để đi trọn vẹn con đường tình mà ngày xưa Chúa đã đi qua.

Huệ Minh