Nên Thánh Giữa Đời
Nhiều người vẫn nghĩ nên thánh là phải đi tu, phải vô dòng và dành hết thời gian cho cầu nguyện. Thực ra, không phải đi tu mới làm thánh mà ở trong mọi hoàn cảnh và cung bậc sống nào chúng ta đều có thể nên thánh. Tuy nhiên, tùy theo bậc sống sẽ giúp cho con người nên thánh dễ dàng hơn.
Đối với truyền thống Việt Nam thì con đường nên thánh vẫn ưu tiên cho đời sống gia đình rồi mới tới các bậc sống khác như câu ca dao:
“Thứ nhất là tu tại gia
Thứ Hai Tu chợ
Thứ Ba tu Chùa”
Chuyện xưa kể lại rằng, Dương Phủ – lúc còn nhỏ, nhà nghèo nhưng ông hết sức cày cấy phụng dưỡng song thân.
Một hôm, nghe nói bên đất Thục có một nhà tu hành vô cùng đắc đạo, ông bèn thưa với song thần rồi sửa soạn lên đường thụ giáo bậc hiền triết.
Đi được nửa đường, ông gặp một lão tăng, vị này bảo rằng:
– Gặp được bậc Vô Tế không bằng gặp được Phật
Dương Phủ hỏi lại:
– Phật ở đâu?
Vị lão răng nói:
– Nhà người cứ quay trở về, gặp người nào mặc cái áo như thế này, đi đôi dép kiểu như thế này thì chính là Phật đấy.
Dương Phủ nghe xong liền háo hức quay trở về. Đi dọc đường, ông không gặp ai như thế cả. Đến khuya mới về đến nhà, ông gõ cửa gọi mẹ. Người mẹ mừng rỡ, khoác chăn, đi dép ra cửa. Dương Phủ ngẩn người nhìn, thì ra đây chính là hình dáng Phật mà vị lão tăng đã chỉ dạy. Ông chợt ngộ ra thâm ý trong lời dạy của lão tăng. Từ đó, ông ở nhà, hết lòng thờ kính mẹ cha, không phải cầu kỳ đi mộ Phật ở đâu xa nữa.
Trong tông huấn “Ơn gọi nên thánh” dường như Đức Thánh Cha Phanxico cũng nhìn thấy biết bao tâm gương sáng ngời nơi các vị thánh tại gia nên ngài đã nói: “Tôi thích chiêm ngưỡng sự thánh thiện hiện diện trong sự kiên nhẫn của dân Thiên Chúa: nơi những cha mẹ nuôi nấng con cái họ với tình yêu thương bao la, nơi những người nam nữ làm việc chăm chỉ để nuôi sống gia đình, nơi người bệnh tật, nơi các tu sĩ già cả mà không bao giờ mất nụ cười của họ. Trong sự kiên trì hàng ngày của họ, tôi thấy sự thánh thiện của Hội Thánh đang chiến đấu. Rất thường thì đó là một sự thánh thiện được tìm thấy nơi những người hàng xóm cạnh nhà chúng ta, là những người, đang sống giữa chúng ta, phản ảnh sự hiện diện của Thiên Chúa” [4].
Quả thực, nếu chúng ta quan sát sẽ thấy rất nhiều anh chị em bên cạnh chúng ta đã nên thánh ngay từ cuộc đời dương thế này. Họ biết dệt đời mình trong hy sinh từ bỏ những tham lam bất chính, những đam mê lầm lạc, những xa hoa ích kỷ để thể hiện lòng mến Chúa trên hết mọi sự. Họ là những người can trường chiến đấu với phận đời oan trái, cay nghiệt của nghèo đói, bệnh tật, bị bỏ rơi, bị bóc lột, bị hiểu lầm, bị phản bội, bị bách hại . . .nhưng vẫn trung thành với đức tin. Dẫu phận đời có oan nghiệt họ vẫn cảm thấy an bình, vì được sống trong ân nghĩa cùng Chúa.
Chân dung của các vị thánh ấy ta có thể thấy bàn bạc trong mọi môi trường sống.
Có thể họ là những người mẹ đang bươn chải “một nắng hai sương”, với quang gánh trên lưng còng cho con cái niềm vui tiếng cười. Bà chấp nhận đánh mất cuộc đời cho gia đình chén cơm, chén gạo mỗi ngày.
Có thể họ là những người cha đang chịu nhiều oan khiên, chồng chất của thói đời bất công, áp bức, bóc lột đang đè nén cuộc đời của họ, nhưng họ không chịu đánh mất nhân cách, nhân phẩm, lương tri con người để đổi lấy chút bổng lộc trần gian mau qua.
Có thể họ là một ai đó đang bị bỏ rơi, đang bị bóc lộc, đang bị chà đạp, nhưng họ sẵn sàng chịu thiệt thòi, chịu thiếu thốn mà lòng thanh sạch hơn là hoen ố tâm hồn để đổi lấy niềm vui giả tạo mau qua.
Có thể họ là những người già neo đơn, những người bệnh đau lâu ốm dài đang vò võ từng ngày chờ đợi tân lang đến đón vào dự tiệc thiên quốc. Họ không nản lòng. Họ không để tim đèn vụt tắt. Họ vẫn cầm đèn cháy sáng chờ đón chủ trở về và mau mắn ra nghinh đón chủ.
Có thể họ là những người trong quá khứ đã lầm đường lạc lối, đã từng buông thả đời mình trong đam mê sắc dục, đã từng sống hại người hại đời, nhưng nay họ đã được ơn trở về. Họ đang sám sối từng ngày. Họ đang dành trọn cuộc đời của mình để đền bù những lầm lỗi của quá khứ bằng những việc lành phúc đức.
Theo đức tin ky-tô giáo dạy chúng ta: Giáo hội thiên quốc gồm những con người đã vượt qua cuộc đời trong ơn nghĩa với Chúa. Họ đã trung thành phụng sự Chúa trong cuộc đời dương thế. Và hôm nay, họ tiếp tục phụng sự Chúa trên thiên quốc. Còn chúng ta là Giáo hội lữ thứ trần gian. Chúng ta cũng được gọi là giáo hội thánh thiện vì chúng ta đang gột rửa đời mình mỗi ngày nên hoàn thiện hơn. Chúng ta đang nỗ lực trở nên thánh. Chúng ta đang chiến đấu từng ngày nên hoàn thiện hơn.
Hôm nay chúng ta cùng với Giáo Hội mừng kính các thánh nam nữ ở trên trời. Các ngài đã đi qua bụi trần này với một tâm hồn thanh khiết. Thế nên, họ đã được nhìn xem Thiên Chúa vì Phúc thay ai có tâm hồn thanh khiết, họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa. Xin Chúa qua lời bầu cử của các ngài ban cho chúng ta lòng tin mạnh mẽ để chúng ta biết phó thác trọn cuộc đời trong sự quan phòng của Chúa. Xin ban cho chúng ta lòng mến sắt son để có thể yêu mến Chúa trên hết mọi sự. Xin ban cho chúng ta đức cậy kiên vững để chúng ta trông cậy vào ơn Chúa mà hoàn thiện đời mình mỗi ngày nên thánh thiện hơn. Amen
Lm.Jos Tạ duy Tuyền