Thứ Hai : Ngày 21.12
Bài Ðọc I:
Dc 2,8-14
Tiếng người tôi yêu, đây người đến, nhảy qua núi, băng qua đồi. Người tôi yêu giống như nai rừng, ví tựa hươu con. Ðó, người đứng sau vách nhà chúng tôi, ngó qua cửa sổ, nhìn vào chấn song.
Này người tôi yêu nói với tôi: “Hãy chỗi dậy, mau lên, bạn tình ta! Bồ câu ta, kiều nữ ta, hãy đến! Vì tiết đông đã qua, mưa phùn đã dứt. Trăm hoa đua nở trên đất chúng ta. Thời cắt tỉa đã đến, tiếng chim gáy véo von trên đất chúng ta. Cây vả sinh trái đầu mùa, vườn nho trổ hoa thơm ngát. Hãy chỗi dậy, bạn tình ta, người đẹp ta, hãy đến!
“Bồ câu ta trong hốc đá, trong kẹt ghềnh, hãy cho ta thấy mặt mình, tiếng mình hãy thánh thót ở tai ta, vì tiếng mình êm ái, nét mặt mình xinh tươi”.
Hoặc
Xp 3, 14-18a
Hỡi thiếu nữ Sion, hãy ngợi khen! Israel hỡi, hãy reo mừng! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy sung sướng và hết lòng hân hoan!
Chúa đã rút án phạt ngươi, đã xua đuổi quân thù. Chúa là Vua Israel ở giữa ngươi, ngươi không còn lo sợ tai hoạ nào. Ngày ấy có tiếng bảo Giêrusalem: đừng sợ! và Sion, chớ buông thả đôi tay! Chúa là Thiên Chúa ngươi ở giữa ngươi, sẽ sung sướng vui mừng vì ngươi, sẽ thinh lặng trong niềm mến thương ngươi, sẽ hân hoan chúc mừng ngươi, như trong ngày đại lễ.
Phúc Âm
Lc 1,39-45
Ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Isave, và khi bà Isave nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà; và bà Isave được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng: “Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này, tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.
Suy niệm
Lời Chúa hôm nay diễn tả cho chúng ta niềm vui – hạnh phúc vì tình yêu của Thiên Chúa đã tuôn đổ xuống trên con người, cụ thể:
Đoạn sách Xôphônia: “ Chúa đã rút án phạt ngươi… Chúa là Thiên Chúa ngươi ở giữa ngươi, sẽ sung sướng vui mừng vì ngươi, sẽ thinh lặng trong niềm mến thương ngươi”.
Chúa đã rút án phạt vì lúc này Thiên Chúa không còn ở nơi ngôi cao như vị vua để xét xử nhưng Người đã trở nên con người thấp hèn như chúng ta và “ở giữa” chúng ta. Điều quan trọng là chúng ta có nhận ra Chúa đang hiện diện và đến với chúng ta trong mọi con người, mọi biến cố và hoàn cảnh như bà Isave nhận ra hay không.
Lạy Chúa, xin soi sáng và hướng dẫn con để mỗi ngày qua từng con người và từng biến cố trong cuộc sống chúng con nhận ra tình yêu thương của Chúa đang đến và hiện diện giữa chúng con.
Thứ Ba: Ngày 22.12
Bài Ðọc I
1 Sm 1,24-28
Ngày ấy, sau khi đã cho Samuel dứt sữa, bà Anna liền bắt một con bò ba tuổi, lấy ba cân bột, một vò rượu, và dẫn con đến nhà Chúa ở Silô. Con trẻ lúc đó còn nhỏ bé. Họ tế lễ con bò và dâng con trẻ cho ông Hêli. Anna thưa: “Kính lạy ngài, chúc ngài khang an! Tôi là người đàn bà nọ đã đứng cầu xin Chúa nơi đây trước mặt ngài. Tôi đã cầu xin vì trẻ này, và Chúa đã cho tôi được như tôi xin. Vậy tôi xin dâng lại cho Chúa, trót mọi ngày nó thuộc về Chúa”. Và họ thờ lạy Chúa ngay ở đó.
Phúc Âm
Lc 1,46-56
Khi ấy, Maria nói rằng: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi có phước, vì Ðấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại, và danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những ai kính sợ Chúa. Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai lòng trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng, và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi Người đến muôn đời!”
Maria ở lại với bà Isave độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.
Suy niệm
Chúa đã cho tôi được như tôi xin. Vậy tôi xin dâng lại cho Chúa, trót mọi ngày nó thuộc về Chúa”.
Con người ngày nay trong cách sống của mình hầu như quên đi “điều mình đang có là bởi ơn Chúa”. Cho nên họ luôn luôn tự đắc là mình tài giỏi, làm được đủ thứ mọi điều. Và vì thế, người ta dễ dàng quên Thiên Chúa, không bao giờ biết ý thức cầu nguyện, dâng lên Chúa công việc mà mình dự định làm và sẽ làm, để xin Chúa ban ơn và chúc lành. Đến khi gặp rủi ro thất bại thì lại đổ lỗi cho “tại trời”, tại điều này điều kia…
Chúng ta phải học theo gương của bà Anna. Chúng ta có những dự tính, những chương trình và ước muốn điều gì trước tiên chúng ta phải biết chạy đến với Chúa, dâng lên Chúa tất cả những ước nguyện những dự tính, những chương trình đó của chúng ta. Lúc đó chúng ta cứ tin tưởng tiến bước trong cuộc sống và cuộc sống của chúng ta sẽ luôn luôn thốt lên lời ngợi ca vì ơn Chúa luôn ở với chúng ta.
Lạy Mẹ Maria xin mẹ giúp chúng con luôn biết nhận ra tình yêu của Thiên Chúa hiện diện trong cuộc sống của chúng con để cuộc sống của chúng con cũng trở nên lời ca ngợi Chúa như Mẹ. Amen.
Thứ Tư: Ngày 23.12
Bài Ðọc I
Ml 3,1-4; 4, 5-6 (Hr 3, 1-4, 23-24)
Ðây là những điều Thiên Chúa phán: Này đây, Ta sai sứ thần Ta đi dọn một con đường trước mặt Ta. Và bỗng chốc, Ðấng Chủ tể các ngươi tìm kiếm, Sứ Thần Giao Ước các ngươi mong ước, Người ngự đến trong thánh điện Người. Này đây, Người ngự đến, Chúa các cơ binh phán: Ai biết được ngày nào Người đến? Ai đứng vững mà trông xem Người? Vì Người như ngọn lửa hoả lò, như lá thuốc của phường thợ giặt. Người sẽ ngồi nung nấu luyện bạc, sẽ tẩy luyện con cái Lêvi, lọc chúng nó như vàng như bạc, để chúng trở thành cho Chúa những người dâng lễ tế trong công chính. Lễ tế của Giuđa và Giêrusalem sẽ đẹp lòng Chúa, như ngày xưa, như những năm đầu.
Này đây, Ta sai Tiên tri Êlia đến cùng các ngươi, trước ngày trọng đại và kinh khủng của Ta. Người sẽ hoán cải lòng cha ông về lại với con cháu, và lòng con cháu trở về cùng cha ông, kẻo Ta ngự đến tiêu diệt địa cầu.
Phúc Âm
Lc 1,57-66
Khi đến ngày sinh, bà Isave hạ sinh một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Giacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”.
Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ. Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa.
Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết, đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”.
Suy niệm
Lời Chúa hôm nay nói đến Gioan Tẩy Giả, vị tiền hô của Đấng Mêsia.
– Đoạn sách tiên tri Malakhi loan báo ngày Chúa đến có vẻ rất kinh khủng nhưng rồi cũng nói lên vai trò của một ngôn sứ được sai đến trước kêu gọi con người phải biết ăn năn xám hối, đó là Êlia. Vị Êlia được nói đến trong đoạn sách này chính là hình bóng của Gioan Tẩy Giả, vị tiền hô của Chúa.
– Vai trò ngôn sứ của Gioan Tẩy Giả: Ngài là một con người như bao người khác. Ngài sinh thời hoàng đế Tibêrio6 thứ 15. Cha ngài là tư tế Dacaria. Địa chỉ liên lạc với ngài là rừng sâu và hoang địa. Nghề nghiệp của ngài là kêu gọi tội nhân ăn năn sám hối. Và ngài được gắn tước hiệu là tiền hô.
– Cũng như Gioan, chúng ta cũng được mời gọi làm tiền hô cho Chúa trước tiên là cho chính mình, sau là cho chính gia đình của mình rồi đến những người sống gần gũi với mình. Hãy kêu gọi mọi người ăn năn sám hối, trở về với Chúa.
Lạy Thánh Gioan xin cầu cho chúng con để chúng con luôn biết ý thức vai trò ngôn sứ của chúng con. Xin giúp chúng con biết sám hối hầu xứng đáng ra nghênh đón Chúa.
Thứ Năm: Ngày 24.12
Bài Ðọc I:
2 Sm 7,1-5.8b-12.16
Khi ấy vua Ðavít ngự trong đền và khi Chúa cho ông được bằng yên tư bề, khỏi mọi quân thù chung quanh, thì vua nói với tiên tri Nathan rằng: “Ông thấy không? Ta ở trong nhà làm bằng gỗ bá hương, còn hòm bia Chúa thì để ở trong lều bằng da ư?” Nathan trả lời với vua rằng: “Ðiều gì vua nghĩ trong lòng, vua hãy đi thực hiện, vì Chúa ở với vua”.
Nhưng xảy ra (là) đêm ấy có lời Chúa phán cùng Nathan rằng: “Hãy đi nói với Ðavít tôi tớ Ta rằng: “Chúa phán thế này: Có phải ngươi sẽ xây cất cho Ta một ngôi nhà để ở chăng?” Ta đã đem ngươi ra khỏi đồi cỏ lúc ngươi còn theo sau đoàn chiên, để ngươi trở nên thủ lãnh Israel dân Ta, và Ta đã ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi; Ta đã tiêu diệt mọi quân thù trước mặt ngươi. Và Ta sẽ làm cho danh ngươi nên cao trọng, như danh các bậc vĩ nhân trên mặt đất. Ta sẽ đặt chỉ một nơi cho Israel dân ta, và Ta sẽ vun trồng nó tại đó. Nó sẽ ở đó và sẽ không còn bị quấy rối nữa. Con cái sự dữ sẽ không còn đến đàn áp nó như xưa nữa, như ngày Ta thiết lập các vị Thẩm phán trên Israel dân Ta. Ta sẽ cho ngươi được bằng yên khỏi mọi quân thù. Và Chúa phán trước cho ngươi biết là Chúa sẽ tạo lập cho ngươi một nhà. Nhà của ngươi và triều đại ngươi sẽ vững chắc đến muôn đời trước mặt Ta; ngôi báu ngươi sẽ vững bền mãi mãi”.
Phúc Âm
Lc 1,67-79
Khi ấy, Giacaria, cha của Gioan, được đầy Thánh Thần, liền nói tiên tri rằng: “Chúc tụng Ðức Chúa là Thiên Chúa Israel, Người đã viếng thăm và cứu chuộc dân Người. Từ dòng dõi trung thần Ðavít, Người đã cho xuất hiện Vị Cứu Tinh quyền thế? để giúp ta, như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ mà phán hứa tự ngàn xưa: Sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù, thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét; sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên, và nhớ lại lời xưa giao ước Chúa đã thề với tổ phụ Abraham: rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù, và cho ta chẳng còn sợ hãi, để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người mà phụng thờ Người suốt cả đời ta.
“Hài nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Ðấng Tối Cao: Con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người, bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ, là tha cho họ hết mọi tội khiên. Thiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn, cho Vầng Ðông tự chốn cao vời viếng thăm ta, soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối, và trong bóng tử thần, dẫn ta bước vào đường nẻo bình an”.
Suy niệm 1
Chúng ta đang sống trong tâm tình ngày cuối của mùa vọng để trông mong Chúa đến. Lúc này tâm hồn chúng ta tràn đầy niềm vui, sự háo hức trông mong Chúa đến. Phụng vụ Lời Chúa hôm nay khẳng định Chúa sẽ đến để ban bình an và hạnh phúc cho chúng ta:
– Sách tiên tri Samuen viết: “Vương quốc Ðavít sẽ tồn tại trước mặt Chúa đến muôn đời”, và “Ta sẽ cho ngươi được bằng yên khỏi mọi quân thù. Và Chúa phán trước cho ngươi biết là Chúa sẽ tạo lập cho ngươi một nhà”. Một lời hứa mang đến sự bình an hạnh phúc, thoát khỏi mọi quân thù và sẽ có một nơi định cư tốt lành.
– Niềm vui khi Chúa đến còn được thể hiện cách cụ thể mạnh mẽ qua lời chúc tụng của Dacaria: “Sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù, thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét; sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên, và nhớ lại lời xưa giao ước Chúa đã thề với tổ phụ Abraham: rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù, và cho ta chẳng còn sợ hãi, để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người mà phụng thờ Người suốt cả đời ta”. Và Chúa đến như là Vầng đông sẽ soi sáng những tâm hồn đang sống trong bóng đêm tội lỗi và mang bình an cho những ai biết mở lòng đón nhận ánh sáng.
Lạy Chúa, chúng con đang trông chờ Chúa đến với tâm hồn chúng con từng ngày để soi sáng tâm hồn còn đầy những sự đen tối tội lỗi, hầu chúng con được bình an và hạnh phúc. Amen.
Suy niệm 2
Câu chuyện trong bài đọc thứ nhất hôm nay, Vua Đavít định xây nhà cho Đức Chúa thì Chúa lại phán bảo rằng: “Có phải ngươi sẽ xây cất cho Ta một ngôi nhà để ở chăng?” Không phải ngươi xây cất nhà cho Ta đâu, nhưng chính Ta mới xây cho ngươi một ngôi nhà. “Nhà của ngươi và triều đại ngươi sẽ vững chắc đến muôn đời trước mặt Ta; ngôi báu ngươi sẽ vững bền mãi mãi”.(2Sm 8,16).
“Nhà” theo nghĩa thông thường là nơi trú ngụ để tránh nắng, trú mưa. Nhà còn có nghĩa là triều đại, nhà nước. Thí dụ nhà Lý, nhà Nguyễn nghĩa là triều đại Vua họ Lý, vua họ Nguyễn. Như thế, trong khi Đavít muốn xây cho Chúa một ngôi nhà theo nghĩa thông thường thì Chúa lại xây cho ông một ngôi nhà là một triều đại.
Triều đại Thiên Chúa xây dựng cho Đavít sẽ là triều đại bình yên “Ta đã tiêu diệt mọi quân thù trước mặt ngươi. Và Ta sẽ làm cho danh ngươi nên cao trọng, như danh các bậc vĩ nhân trên mặt đất. Ta sẽ cho ngươi được bằng yên khỏi mọi quân thù”. “Nhà” này sẽ vững bền muôn thuở. Đó chính là triều đại mà ông Dacaria đã nói tới khi ông nói tiên tri về sứ mệnh của con mình“Người sẽ cứu độ, là tha cho họ hết mọi tội khiên. Thiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn, cho Vầng Ðông tự chốn cao vời viếng thăm ta, soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối, và trong bóng tử thần, dẫn ta bước vào đường nẻo bình an”.
Phải, triều đại Thiên Chúa xây dựng cho Đavít là triều đại bình an và bình an vĩnh cửu.
Chúng ta đang mong đợi triều đại này, và nó đang đến rất gần chúng ta.
Lạy Hoàng Tử Bình An, lạy Vua Hòa Bình. Xin đến thăm và ban muôn ơn lành cho chúng con biến chúng con thành sứ giả bình an. Amen.
Thứ Sáu: Ngày 25.12
Lễ Vọng
Bài Ðọc I
Is 62,1-5
Vì Sion, tôi sẽ không im tiếng, và vì Giêrusalem, tôi sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi Ðấng công chính xuất hiện như ánh sáng, Ðấng Cứu độ Sion đến như ngọn đuốc sáng ngời.
Mọi dân tộc sẽ thấy Người là Ðấng công chính của ngươi, và mọi đế vương sẽ thấy vinh hiển Người. Chính Chúa sẽ đặt cho ngươi một tên mới. Ngươi sẽ là triều thiên vinh hiển trong tay Chúa, và vương miện quyền bính trong tay Thiên Chúa ngươi. ngươi sẽ không còn gọi là kẻ bị ruồng bỏ, và đất ngươi sẽ không còn gọi là chốn hoang vu. Ngươi sẽ được gọi là “kẻ Ta ưa thích”, và đất ngươi sẽ được gọi là đất có dân cư, vì ngươi đẹp lòng Thiên Chúa và đất ngươi sẽ có dân cư.
(Như) thanh niên sẽ ở cùng trinh nữ, con cái ngươi sẽ ở trong ngươi; (như) người chồng sẽ vui mừng vì vợ, Thiên Chúa ngươi cũng sẽ vui mừng vì ngươi.
Bài Ðọc II
Cv 13,16-17.22-25
Phaolô đến Antiôkia thuộc Pisiđia, vào hội đường, đứng lên, giơ tay ra hiệu cho mọi người yên lặng rồi nói: “Hỡi người Israel và những kẻ kính sợ Thiên Chúa, hãy nghe đây. Thiên Chúa Israel đã chọn Tổ phụ chúng ta, Người đã thăng tiến dân Người khi họ còn cư ngụ trong nước Ai-cập, và Người ra tay mạnh mẽ đưa cha ông chúng ta ra khỏi nước ấy.
“Sau khi loại bỏ Saolê, Chúa đã đặt Ðavít lên làm vua dân Người, để chứng nhận điều đó, chính Người đã phán: “Ta đã gặp được Ðavít, con của Giêsê, người vừa ý Ta, người sẽ thi hành mọi ý muốn của Ta”.
“Bởi dòng dõi Ðavít, theo lời hứa, Thiên Chúa ban cho Israel Ðức Giêsu làm Ðấng Cứu Ðộ, Ðấng mà Gioan đã báo trước, khi ông đến rao giảng phép rửa thống hối cho toàn dân Israel. Khi Gioan hoàn tất hành trình, ông tuyên bố: “Tôi không phải là người mà anh em lầm tưởng; nhưng đây, Người sẽ đến sau tôi mà tôi không đáng cởi dây giày dưới chân Người”.
Phúc Âm
Mt 1,18-25
Chúa Kitô giáng sinh trong hoàn cảnh sau đây:
Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về chung sống với nhau, bà đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse bạn của bà là người công chính, không muốn tố cáo bà, nên định tâm lìa bỏ bà cách kín đáo. Nhưng đang khi định tâm như vậy, thì thiên thần hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo:
“Hỡi Giuse con vua Ðavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình: vì Maria mang thai là bởi phép Chúa Thánh Thần; bà sẽ hạ sinh một con trai mà ông đặt tên là Giêsu: vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội”. Tất cả sự kiện này đã được thực hiện để làm trọn lời Chúa dùng miệng tiên tri phán xưa rằng:
“Này đây một trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”.
Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời thiên thần Chúa truyền. Ông tiếp nhận bạn mình, nhưng không ăn ở với nhau, cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên con trẻ là Giêsu.
Suy niệm
Ngày lễ Giáng Sinh ngày hôm nay không dành riêng cho những người Kitô giáo, nhưng trở nên giống như lễ hội cho mọi người thuộc mọi quốc gia và mọi tôn giáo. Hầu như ai cũng biết đây là ngày lễ Chúa sinh ra đời. Trong ngày lễ Giáng Sinh, người ta thường chúc nhau được bình an của Chúa Hài Đồng. Chúa Giêsu được mệnh danh là “Thái tử bình an” vì Chúa đến mang bình an cho con người. Chúa đến mang bình an cho chúng ta thì chúng ta cũng phải mang bình an đó cho người khác.
– Chúng ta đang sống trong năm thánh “Thiên Chúa giàu lòng thương xót”. Mục đích của năm thánh là giúp con người nhất là các kitô hữu ý thức đến một Thiên Chúa luôn thương xót, yêu thương và tha thứ, cảm nghiệm lòng thương xót của Chúa và trở nên chứng nhân cho lòng thương xót bằng cách sống yêu thương và cùng chung tay xây dựng thế giới trở nên một mái nhà tràn đầy sự yêu thương và bình an… một thế giới đang loại trừ Thiên Chúa, mất đi ý thức tình yêu thương, tình liên đới, và đầy dẫy sự khủng bố, thảm sát hàng loạt…
– Là Kitô hữu trong, mùa Giáng Sinh này chúng ta cùng quyết tâm làm chứng và loan báo một Thiên Chúa đầy lòng thương xót, Đấng mang đến sự bình an và tha thứ.
Lạy Chúa, xin giúp con nhận ra tình yêu của Chúa, và xin Chúa cũng chúc lành cho những quyết tâm của Chúng con. Amen.
Lễ Ban ngày
Lời Chúa
Ga 1,1-18
Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay từ nguyên thủy.
Mọi vật đều do Người làm nên, và không có Người, thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.
Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đã đến nhằm việc chứng minh, để ông chứng minh về sự sáng, hầu cho mọi người nhờ ông mà tin. Chính ông không phải là sự sáng, nhưng đến để chứng minh về sự sáng.
Vẫn có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo, và thế gian đã không nhận biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người. Những người này không do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra.
Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng và chân lý.
Gioan làm chứng về Người khi tuyên xưng rằng: “Ðây là Ðấng tôi tiên báo. Người đến sau tôi, nhưng xuất hiện trước tôi, vì Người có trước tôi”.
Chính do sự sung mãn Người mà chúng ta hết thảy tiếp nhận ơn này tới ơn khác. Bởi vì Chúa ban Lề luật qua Môsê, nhưng ơn thánh và chân lý thì ban qua Ðức Giêsu Kitô. Không ai nhìn thấy Thiên Chúa, nhưng chính Con Một Chúa, Ðấng ngự trong Chúa Cha, sẽ mạc khải cho chúng ta.
Suy niệm 1
11-12-13, được gọi là “ngày của trăm năm” hay ngày “tiến lên” trong thế kỷ 21.
Đây chẳng phải là ngày tốt, xấu. Đó chỉ là ngày có con số đẹp, lạ và ngộ nghĩnh theo sắp xếp kiểu tiến lên như 11-12-13. Điều làm nên giá trị cho ngày đẹp đó là mỗi thế kỷ chỉ xuất hiện một lần. Vì thế, người ta gọi đây là “ngày của trăm năm”.
Theo tác giả Phạm Hồng Phước thì “bất luận thế nào, do đây là ngày đặc biệt, cả trăm năm mới có một lần, người ta có thể nghĩ về chúng theo ý thích của mình. Nhưng gạt qua một bên chuyện tốt xấu, không ai có thể phủ nhận đây là ngày rất đẹp. Và vì vậy, trong ngày đẹp hết sức hiếm hoi như vậy, ta nên đánh dấu chúng bằng những sự kiện, việc làm gì đó thật là đẹp. Thí dụ, tặng cho “người dưng khác họ chẳng nọ thời kia” một nụ hôn thật đẹp…”.
Nếu ngày 11/12/13 là ngày đặc biệt theo cái nhìn của người đời, thì ngày 25/12/13, ngày mừng kỉ niệm Con Chúa Giáng Sinh làm người phải là một ngày hết sức đặc biệt đối với người kitô hữu chúng ta.
Đặc biệt không bởi con số đẹp của năm tháng, ngày giờ, nhưng đặc biệt bởi ngày này năm xưa Ngôi Lời Thiên Chúa đã đến trong thế gian và làm người như chúng ta ngoại trừ tội lỗi, để cứu độ chúng ta.
Đặc biệt là nhờ Người mà muôn vật muôn loài được tạo thành.
Đặc biệt bởi chính Ngài là sự sống và là Đấng ban sự sống.
Người cũng chính là Ánh sáng và là Ánh sáng thật.
Ngài đến để xua tan bóng tối và đem đến cho nhân loại ánh sáng tình thương cứu độ.
Nếu ngày 11/12/13 tác giả Phạm Hồng Phước nhắc nhở con người làm một nghĩa cử cao đẹp dành cho tha nhân, thì ngày Giáng sinh hôm nay, chúng ta cũng được Ngôi Lời Thiên Chúa kêu mời hãy thắp lên cho tha nhân ánh sáng của niềm hy vọng bằng những cử chỉ đẹp.
Hãy thắp lên ánh sáng yêu thương chân thành cho những ai còn đang lạc bước trong bóng tối của đố kị ghen ghét.
Hãy thắp lên ánh sáng của hòa giải tha thứ cho những ai còn bước đi trong bóng tối của hận thù, chia rẽ.
Hãy xua tan bóng đêm của đau khổ, thất vọng bằng ánh sáng cảm thông an ủi; bóng tối của nghèo đói bằng ánh sáng quảng đại cho đi, của bóng đêm sự chết bằng ánh sáng niềm vui sự sống….
Mừng ngày lễ giáng sinh chỉ có ý nghĩa khi chúng ta biết tiếp nhận sự sống và ánh sáng mà Ngôi Lời Thiên Chúa đem đến.
Xin cho mỗi người trong chúng ta biết can đảm xua trừ bóng đen của tiền tài, danh vọng, lạc thú trần thế vây hãm nhờ tin nhận và thông phần vào ánh sáng thần linh nơi Ngôi Lời Thiên Chúa làm người. Qua đó chúng ta mới có thể trao ban ánh sáng niềm vui, hy vọng và sự sống của Chúa cho tha nhân.
Suy Niệm 2
Thứ Tư 11 tháng 12, vừa qua Đức Thánh Cha Phanxicô đã được bình chọn là nhân vật của năm 2013. Đây là truyền thống của báo Time có từ năm 1927 và mỗi năm họ chọn một nhân vật, hay một phong trào làm người của năm đó.
Một nhân vật nào được Time tuyển chọn, ban biên tập sẽ dành một bài báo đặc biệt nói về vị đó.
Trong bài viết nói về ĐTC Phanxicô lần này, báo Time ca ngợi ĐTC có đời sống khó nghèo, đơn sơ khiêm tốn và đặc biệt quan tâm đến người nghèo. Ảnh hưởng của ĐTC đã làm bừng lên sức sống của Giáo Hội Công Giáo hoàn vũ nhất là tại các nước Âu Mỹ.
Giới báo chí thế giới cũng đã đặt cho ĐTC Phanxicô những danh hiệu như: “Giáo Hoàng Của Người Nghèo”; “Giáo Hoàng Của Quần Chúng”. Những tin tức về Đức Thánh Cha tỏ lòng thương yêu người nghèo, bệnh tật, gần gũi với mọi người đều được các hãng thông tấn quốc tế loan truyền cách rộng rãi.
Nếu báo giới năm nay không ngớt lời ca khen Đức Thánh Cha Phanxicô và bình chọn ngài là nhân vật của năm vì đời sống nghèo khó, đơn sơ khiêm tốn và sự gần gũi thân tình với mọi người, nhất là người nghèo, thì cách đây hơn 2000 năm, một nhân vật trọng đại đã xuất hiện. Đời sống của Người đã trở nên trung tâm và khuôn mẫu cho mọi người, ở khắp mọi nơi, qua mọi thời đại. Chính đời sống khó nghèo, đơn sơ bình dị và tình yêu lớn lao, Người trở nên nguồn cảm hứng và động lực mạnh mẽ, làm ảnh hưởng đến bao lớp người trên thế giới, trong đó đặc biệt có Đức Giáo Hoàng Phanxicô. Nhân vật đó chính là Đức Giêsu Kitô.
Ảnh hưởng bởi cách thế hiện diện của Ngài.
Như lời Thánh Phaolô viết trong thư gửi tín hữu Philiphê: “Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.” (Pl 2:6-8)
Là một Thiên Chúa cao sang, quyền thế nhưng Người không nhất quyết chọn nơi sinh ra ở cung điện diễm lệ, trong sự đầy đủ vật chất giàu sang. Trái lại Người chấp nhận sinh ra trong cảnh hang đá đơn sơ, khó nghèo. Ngài nghèo khó đến độ không có một chỗ tử tế để hạ sinh, không một tấm chăn ấm đến xua đi giá lạnh mùa đông.
Con Thiên Chúa không những sinh nơi hang đá nghèo hèn, nhưng còn chấp nhận đời sống vô gia cư lưu lạc nơi đất khách quê người ngay từ thuở ấu thơ. Khi lớn lên Người chọn lấy đời sống bôn ba trên khắp nẻo đường Palestine để rao giảng tin mừng. Chính Người tuyên bố cho những ai bước theo Ngài phải chấp nhận cuộc sống bấp bênh: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chổ tựa đầu”. (Mt 8, 18-220)
Sinh đã nghèo, sống lại nghèo hơn và chết còn nghèo đáng sợ, đến mức không thể nghèo hơn nữa: bị treo trần trụi trên thập giá.
Chấp nhận sinh nghèo, sống nghèo, chết nghèo để đồng cảm với người nghèo và ban phát sự giàu có của Ngài lại cho ta: “Phúc cho ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ”. (Mt 5:3)
Ảnh hưởng bởi cuộc sống đơn sơ bình dị của Ngài.
Là Hoàng Tử Bình An, nhưng Ngài không chọn thành phần quý tộc, ông hoàng bà chúa làm cha mẹ mình. Trái lại Ngài sinh hạ nơi hang bò lừa, sống trong gia đình khó nghèo. Đón nhận một người nữ làng quê làm mẹ và chàng Giuse thợ mộc làm cha. Những người được Ngài mặc khải đầu tiên cũng là những người đơn sơ, bé mọn. Ngoài Đức Maria và Thánh Giuse còn lại chỉ là những mục đồng nghèo khổ và đơn sơ.
Tiệc mừng sinh nhật đầu tiên của Hài Nhi Giêsu không trống, không kèn, không có mặt của quan quyền, vua chúa, nhưng là những sinh vật bò lừa, những người chăn chiên quê mùa và những người đạo sỹ biết khiêm nhường đi tìm chân lý, nguồn cứu độ đích thực.
Chiêm ngắm hình ảnh đơn sơ của Hài nhi Giêsu nơi máng cỏ ta hiểu hơn về giao ước vĩ đại đã được thực hiện từ những gì đơn sơ nhất.
Ảnh hưởng bởi chính tình yêu Ngài dành cho con người.
Khi chiêm ngắm mầu nhiệm Con Thiên Chúa Giáng Sinh làm người, thật ngỡ ngàng khi nhận ra một vị Thiên Chúa đầy yêu thương và gần gũi con người.
Một Hài Nhi đơn sơ, được quấn trong tấm tả mỏng manh, giữa trời đông buốt giá, nhưng cánh tay người vẫn giơ cao và giang rộng như muốn ôm chầm và nhấn chìm nhân loại trong trái tim chan chứa tình yêu của Ngài. Hình ảnh Hài nhi Giêsu giang tay ban phát tình yêu xuyên suốt cuộc đời của Ngài, xuyên suốt cả lịch sử vũ trụ.
Cánh tay của Ngài chữa lành bao người bệnh hoạn, tật nguyền. Cánh tay của người giang ra ôm trọn những con người đau khổ thậm chí là những con người tội lỗi. Cánh tay vị Vua vũ trụ cúi xuống thể hiện tình yêu của Ngài bằng việc cúi mình xuống rửa chân cho con người. Từ nơi cánh tay và trái tim của Ngài nguồn mạch ơn cứu độ tưới nhuần trên con người mãi mãi…Cánh tay ngài ôm ấp mọi thân phận con người, tình yêu nơi Ngài giải phóng thân phận con người tội lỗi: “chỉ bằng yêu thương mới “giam cầm” được những con người hoang dại.” “chỉ có tình yêu mới phá tan gông cùm của những tâm hồn tan nát” (trích trong “nhà sư đeo cỗ thánh giá” Vô Thường).
Giáng sinh là dịp để hàng tỷ trái tim con người thổn thức ngỡ ngàng về Hài Nhi Giêsu.
Xin Hài nhi Giêsu cho con luôn biết luôn suy ngắm hình ảnh của Ngài mọi lúc, mọi nơi trong cuộc đời của con! Xin cho con luôn biết sống đơn sơ, khiêm hạ và yêu thương chân thành theo gương Ngài, nhờ mẫu gương sống động nơi Đức Giáo Hoàng Phanxicô kính yêu của chúng con.
Xin Hài nhi Giêsu luôn thương đến những người chưa nhận biết Ngài. Cho họ cảm nếm được tình thương cứu độ của Chúa dành cho họ.
Xin cho con trở nên ánh sao sáng hầu đưa dẫn nhiều người nhận ra Chúa là Mặt Trời Công Chính hầu mọi người chung lời ca ngợi danh Chúa khắp địa cầu như một bài tình ca bất tận về Hài nhi Giêsu!
Thứ Bảy: Ngày 26.12
Lễ thánh Stêphanô, tử đạo.
Bài Ðọc I
Cv 6,8-10; 7,54-60
Trong những ngày đó, Têphanô đầy ân sủng và sức mạnh, làm nên những điều kỳ diệu và những phép lạ cả thể trong dân.
Bấy giờ, có nhóm người kia, thuộc Hội đường, mệnh danh là “của những người Tự Do, người Xirênê và Alexandria”, và những người khác từ xứ Cilicia và Á đông, đã nổi dậy.
Họ tranh luận với Têphanô, nhưng họ không thể đương đầu với sự khôn ngoan và Thánh Thần vẫn giúp cho ông nói.
Nghe ông nói, họ phát điên lên trong lòng, và họ nghiền răng phản đối ông.
Nhưng Têphanô, đầy Thánh Thần, nhìn lên trời, đã xem thấy vinh quang của Thiên Chúa, và Ðức Giêsu đứng bên hữu Thiên Chúa.
Ông đã nói rằng:
“Kìa, tôi xem thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa”.
Bấy giờ họ lớn tiếng kêu la và bịt tai lại, và họ nhất tề xông vào ông.
Khi lôi ông ra ngoài thành, họ ném đá ông.
Và các nhân chứng để áo của họ dưới chân một người thanh niên tên là Saolê.
Rồi họ ném đá Têphanô, đang lúc ông cầu nguyện rằng:
“Lạy Chúa Giêsu, xin đón nhận tâm hồn tôi”.
Thế rồi ông quì gối xuống, lớn tiếng kêu lên rằng:
“Lạy Chúa, xin đừng trách cứ họ về tội lỗi nầy”.
Nói xong câu đó, ông đã an giấc trong Chúa.
Phúc Âm
Mt 10,17-22
Ngày ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng:
“Chúng con hãy coi chừng người đời.
Họ sẽ nộp chúng con cho công nghị, họ sẽ đánh đòn chúng con nơi hội đường.
Vì Ta, chúng con sẽ bị điệu đến trước vua quan, để làm chứng trước mặt họ và các dân.
Nhưng khi người ta nộp chúng con, chúng con chớ lo lắng phải nói sao và nói gì, vì không phải chúng con nói, nhưng là Thánh Thần của Chúa Cha chúng con sẽ nói thay cho.
Anh sẽ nộp em cho người ta giết, cha sẽ nộp con, con cái chống đối cha mẹ và làm cha mẹ phải chết.
Vì Ta, chúng con sẽ bị mọi người ghét bỏ, nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, sẽ được cứu rỗi.
Suy niệm
Ngay sau lễ Giáng Sinh, Giáo Hội mừng kính Thánh Stêphanô tử đạo, như hoa trái đầu mùa của con người đáp trả lại tình yêu của Thiên Chúa.
Thiên Chúa Giàu lòng thương xót đối với toàn thế giới và với con người. Con Thiên Chúa xuống thế làm người để mang đến sự bình an và hạnh phúc và mời gọi con người cộng tác vào chương trình tình thương đó nhằm xây dựng một nền “văn minh tình thương”.
Nhưng để làm chứng cho tình yêu của Thiên Chúa, đòi hỏi con người phải bỏ ra nhiều công sức, đôi khi phải hy sinh cả mạng sống của mình như Thánh Stêphanô:
– Ngài làm chứng cho tình yêu của Thiên Chúa đang hiện diện giữa con người: “Kìa, tôi xem thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa“, trước một xã hội đang cố gắng loại trừ Thiên Chúa: “Bấy giờ họ lớn tiếng kêu la và bịt tai lại, và họ nhất tề xông vào ông”.
– Kitô hữu phải tiếp tục sứ mệnh của thánh Stêphanô, dù sứ mệnh ấy được báo trước sẽ gặp nhiều khó khăn: “Vì Ta, chúng con sẽ bị điệu đến trước vua quan, để làm chứng trước mặt họ và các dân”. Tuy nhiên, phần thưởng sẽ dành cho những ai trung kiên như lời Chúa hứa: “Vì Ta, chúng con sẽ bị mọi người ghét bỏ, nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, sẽ được cứu rỗi”.
Lạy Chúa giàu lòng thương xót, chúng con muốn cộng tác vào chương trình tình thương của Chúa nhưng chúng con còn nhiều yếu đuối. Xin Chúa giúp chúng con vượt qua những yếu đuối của bản thân để nhiệt thành cộng tác với Chúa nhằm xây nên một gia đình thế giới tràn đầy tình yêu thương, luôn có Chúa hiện diện. Lạy thánh Stêphanô, xin giúp chúng con luôn can đảm làm chứng cho Chúa như ngài. Amen.