Thứ Hai
Bài Đọc I: Ðn 9, 4b-10
Lạy Chúa là Thiên Chúa cao cả và đáng kính sợ, Ðấng giữ lời giao ước và lòng từ bi đối với những ai kính mến Người và tuân giữ những giới răn của Người. Chúng con đã phạm tội và làm điều gian ác; chúng con đã bỏ các giới răn và lề luật Chúa. Chúng con đã không nghe lời các tiên tri tôi tớ Chúa, những người đã nhân danh Chúa nói với các vua chúa, thủ lãnh, cha ông và toàn dân trong xứ chúng con. Lạy Chúa, sự công chính thuộc về Chúa, còn phần chúng con là phải chịu hổ mặt như ngày hôm nay, chúng con là những người thuộc dòng dõi Giuđa, những dân cư ở Giêrusalem, toàn dân Israel, những kẻ gần xa, sống trong mọi nước mà Chúa đã phân tán họ tới đó, vì tội ác mà họ đã phạm nghịch cùng Chúa. Lạy Chúa, điều dành cho chúng con, các vua chúa, thủ lãnh, cha ông chúng con là phải chịu hổ mặt, vì đã phạm tội. Lòng từ bi và tha thứ thuộc về Chúa là Thiên Chúa chúng con, vì chúng con phản bội cùng Chúa. Chúng con đã không vâng theo tiếng Chúa là Thiên Chúa chúng con, để sống theo lề luật mà Chúa đã dùng các tiên tri, tôi tớ Chúa, rao giảng cho chúng con.
Phúc Âm: Lc 6, 36-38
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Ðấng nhân từ. Ðừng xét đoán thì các con khỏi bị xét đoán; đừng kết án thì các con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được tha thứ. Hãy cho thì sẽ cho lại các con: Người ta sẽ lấy đấu hảo hạng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì các con đong bằng đấu nào, thì cũng được đong trả lại bằng đấu ấy!”
Suy Niệm
Mùa chay giúp chúng ta ý thức tội lỗi chúng ta đã phạm để thống hối ăn năn, nài xin lòng thương xót của Thiên Chúa, như Đaniel làm trong đoạn sách thánh chúng ta vừa nghe. Sự ăn năn thống hối nhắc nhở ta phải ý thức tội lỗi để sửa mình. Nhưng đây cũng chỉ là một khía cạnh, còn khía cạnh quan trọng hơn là mỗi người phải bước ra khỏi sự đau buồn để thể hiện lòng thương xót của Chúa cách mới mẻ hơn trong cung cách sống đối với những người xung quanh. Đây là điều quan trọng mà chúng ta bắt gặp trong đoạn tin mừng: “Các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Ðấng nhân từ….”
Lạy Chúa Giêsu, Chúa dạy chúng con phải sống nhân từ và quảng đại như Chúa. Nhưng nhìn lại chúng con thấy mình chưa làm được, thậm chí còn làm trái lời dạy của Chúa. Xin Chúa tha thứ và giúp chúng con luôn biết nghe và làm theo lời Chúa chỉ dẫn để sống với tâm tình người con thực sự của Chúa. Amen.
Thứ Ba
Bài Ðọc I: Is 1, 10. 16-20
“Hỡi các Thủ lãnh thành Sôđôma, hãy nghe lời Chúa; hỡi dân thành Gômôra, hãy lắng nghe lề luật của Thiên Chúa chúng ta. Các ngươi hãy tắm rửa, hãy thanh tẩy, đừng làm điều xấu nữa, hãy làm điều lành; hãy tìm kiếm công lý, hãy cứu giúp kẻ bị áp bức, hãy xét xử công bằng cho những trẻ mồ côi và bênh vực người goá bụa.
Và Chúa phán: “Các ngươi hãy đến và đối chất với Ta: cho dầu tội lỗi các ngươi như màu đỏ thắm, cũng sẽ trở nên trắng như tuyết; cho dầu đỏ như vải điều, cũng sẽ trở nên trắng như len. Nếu các ngươi quyết tâm nghe Ta, các ngươi sẽ hưởng hoa màu ruộng đất; nhưng nếu các ngươi cố chấp không nghe và khiêu khích Ta, thì lưỡi gươm sẽ tiêu diệt các ngươi, vì miệng Chúa phán như thế”.
Phúc Âm: Mt 23, 1-12
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo, vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.
Suy Niệm:
Mùa chay là mùa hoán cải. Hoán cải luôn khởi đầu bằng ý thức về tội lỗi của mình. Lời kêu gọi đầu tiên của Chúa Giêsu là “Hãy sám hối”. Kẻ không nhận ra tội lỗi của mình sẽ trở thành chai đá, mù lòa về những thiếu sót do chính họ gây ra, cũng như tìm cách khép kín bằng những hành động giả dối. Trong đoạn Tin Mừng chúng ta vừa nghe, Chúa Giêsu vạch trần bộ mặt của những người Biệt Phái giả hình. Họ nói nhưng không làm. Họ đặt trên vai người khác những gánh nặng của lề luật nhưng chính họ không hề lay thử.
Giả hình là cơn cám dỗ thường xuyên trong đời sống Kitô hữu. Họ nói, nhưng chính họ không sống đúng với điều đó. Một người hoạn nạn đến xin giúp đỡ, chúng ta nhắm mắt làm ngơ. Thậm chí trong công việc làm ăn, có khi chúng ta lại bóp nghẹt tiếng nói lương tâm mình để làm những điều phạm pháp, xúc phạm đến người khác mà không hề áy náy…
Xin Chúa là Đấng thấu suốt mọi tâm can tha thứ cho chúng con. Xin cho các việc lành chúng con làm thể hiện sự bác ái và công bình đích thực của tâm hồn chúng con. Amen.
Thứ Tư
Bài Ðọc I: Gr 18, 18-20
Thiên hạ nói rằng: “Các ngươi hãy đến và chúng ta tìm cách chống lại Giêrêmia: vì tư tế không thiếu lề luật, người khôn ngoan không thiếu lời chỉ bảo, tiên tri không thiếu lời giảng dạy! Hãy đến, chúng ta hãy dùng lời nói mà tố cáo nó và đừng để ý đến các lời nó dạy”.
Lạy Chúa, xin lưu tâm đến con, và nghe tiếng quân thù của con! Làm lành mà phải gặp dữ sao, vì họ đào lỗ chôn con? Xin Chúa hãy nhớ lại con đã đứng trước nhan thánh Chúa để biện hộ cho họ, Chúa đã nguôi giận họ.
Phúc Âm: Mt 20, 17-28
Khi ấy, Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, đem riêng mười hai môn đệ đi theo. Dọc đường, Người nói với họ: “Này chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các vị thượng tế và luật sĩ. Người ta sẽ lên án tử cho Người, sẽ nộp Người cho dân ngoại để chúng nhạo báng, đánh đòn, rồi treo Người lên thập giá, nhưng đến ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”.
Bấy giờ bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Người. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: “Bà muốn gì”. Bà ta thưa lại: “Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài”. Chúa Giêsu đáp lại: “Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây Ta sắp uống chăng?” Họ nói với Người: “Thưa được”. Người bảo họ: “Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai, thì người ấy mới được”. Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em: Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: “Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu trong các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người”.
Suy Niệm:
Giêrêmia bị thù ghét, khai trừ, bách hại một cách vô cớ vì sứ mạng ngôn sứ của mình.
Đức Giêsu cũng đã tự nguyện lên Giêrusalem để bước vào cuộc khổ nạn, hâu thực hiện sứ mạng Messia của Ngài. Ngài bảo chúng ta cũng hãy vác lấy thập giá mõi ngày, hãy uống lấy chén đắng cùng với Ngài. Nhưng con người tự nhiên muốn sự vinh quang, và được chỗ nhất, hơn mọi người khác giống như ba mẹ con của Giacôbê và Gioan. Khuynh hướng của chúng ta và đường lối của Chúa Giêsu khác nhau.
Mùa chay kêu gọi chúng ta xóa bỏ sự khác biệt ấy, tức là uốn lòng chúng ta đi vào đường lối của Chúa, đường lối phục vụ. Điều quan trọng hơn hết của người phục vụ là trở nên “tôi tớ” giống như Đức Giêsu.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa kêu mời chúng con đi theo đường lối của Chúa là yêu thương và phục vụ. Xin cho chúng con biết khiêm tốn đón nhận lời Chúa để đổi mới con người chúng con bằng việc phục vụ một cách chân tình, để chuẩn bị tâm hồn đón nhận ơn cứu độ của Chúa. Amen.
Thứ Năm
Bài Ðọc I: Gr 17, 5-10
Ðây Chúa phán: “Khốn thay cho kẻ tin tưởng người đời, họ nương tựa vào sức mạnh con người, còn tâm hồn họ thì sống xa Chúa. Họ như cây cỏ trong hoang địa, không cảm thấy khi được hạnh phúc; họ ở những nơi khô cháy trong hoang địa, vùng đất mặn không người ở. Phúc thay cho người tin tưởng vào Thiên Chúa, và Chúa sẽ là niềm cậy trông của họ. Họ sẽ như cây trồng nơi bờ suối, cây đó đâm rễ vào nơi ẩm ướt, không sợ gì khi mùa hè đến, lá vẫn xanh tươi, không lo ngại gì khi nắng hạn mà vẫn sinh hoa kết quả luôn. Lòng người nham hiểm khôn dò, nào ai biết được? Còn Ta, Ta là Chúa, Ta thấu suốt tâm hồn và dò xét tâm can, trả công cho mỗi người tuỳ theo cách sống và hậu quả hành vi của họ”.
Phúc Âm: Lc 16, 19-31
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
“Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: “Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được”.
Người đó lại nói: “Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này”. Abraham đáp rằng: “Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài”. Người đó thưa: “Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải”. Nhưng Abraham bảo người ấy: “Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu”.
Suy Niệm:
Qua đoạn Tin Mừng hôm nay, chắc chắn Chúa không có ý nói giàu có là một cái tội. Nhưng điều quan trọng mà Chúa Giêsu muốn nói đến là lối sống ích kỷ dửng dưng của con người trước nỗi khổ đau của người khác. Anh Lazarô nghèo khổ ngay trước cửa nhà, trong khi người phú hộ thì ngày ngày yến tiệc linh đình…
Qua hình ảnh anh Lazarô, Chúa Giêsu cũng muốn gởi đến mỗi người chúng ta sứ điệp: “nghèo” tự bản chất là một nhân đức. Sở dĩ Lazarô được ân thưởng sau khi chết là bởi vì anh đã sống “xứng đáng” với kiếp nghèo của mình: nghèo mà không chất chứa tham lam và ý đồ hãm hại người khác…
Mùa chay là thời gian để cầu nguyện, ăn chay và bố thí. Chúng ta cần để ý nhiều hơn đến sự chia sẻ cho người khác, chứ đừng ích kỷ sống cho riêng mình.
Lạy Chúa, Chúa dạy chúng con biết quan tâm đến những con người đang gặp khó khăn. Xin cho con tim của chúng con biết nhạy cảm trước những nỗi đau của người khác. Amen.
Thứ Sáu
Bài Ðọc I: St 37, 3-4. 12-13a. 17b-28
Israel mến thương Giuse hơn mọi đứa con khác, vì ông sinh ra Giuse trong lúc tuổi già. Ông may cho Giuse một chiếc áo nhiều mầu. Các anh của Giuse thấy cha mình thương Giuse hơn mọi đứa con, nên sinh lòng ghen ghét và không thể nói chuyện thân mật với Giuse.
Khi các anh Giuse đi chăn những đoàn chiên của cha mình tại Sikem, thì Israel nói với Giuse: “Có phải các anh con đang chăn chiên ở Sikem không? Con hãy lại đây, cha sai con đi tìm các anh con”.
Giuse đi tìm các anh mình và gặp các anh tại Ðôtain. Khi các anh thấy Giuse từ đằng xa tiến lại gần, họ liền âm mưu tìm cách giết Giuse. Họ nói với nhau rằng: “Này thằng chiêm bao đến kia rồi, anh em hãy lại đây, chúng ta bắt giết nó, ném xác nó xuống một cái giếng cạn và nói nó bị thú dữ ăn thịt, rồi xem các điềm chiêm bao của nó sẽ ra sao?”
Ruben nghe nói thế, liền định cứu Giuse khỏi tay anh em, nên nói rằng: “Chúng ta đừng giết nó, đừng làm đổ máu, song ném nó xuống giếng nơi hoang vu này, và như thế, tay các em không phải vấy máu”. Ruben nói như thế, vì có ý muốn cứu Giuse khỏi tay các anh em, để đem Giuse về cho cha mình. Khi Giuse vừa đến gần, các anh liền cởi áo dài Giuse đang mặc, và bắt ném xuống giếng cạn.
Ðang khi các ông ngồi ăn bánh, thì thấy một đoàn người Ismael từ Galaad tiến về Ai-cập, các con lạc đà của họ chở đầy hương liệu, nhựa thơm và dầu thơm. Giuđa nói với các anh em rằng: “Chúng ta giết em chúng ta và giấu máu nó đi, thì có ích lợi gì? Tốt hơn là chúng ta đem bán nó cho người Ismael và tay chúng ta không phải vấy máu, vì Giuse là em ruột thịt chúng ta”. Các anh em nghe theo lời Giuđa, nên khi các người lái buôn từ Mađian đi ngang qua đó, các ông kéo Giuse lên khỏi giếng và đem bán cho các người Ismael với giá hai mươi đồng bạc, và họ dẫn Giuse sang Ai-cập.
Phúc Âm: Mt 21, 33-43. 45-46
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Ðến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: “Ðứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào? Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao:
“Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta?” Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”.
Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.
Suy Niệm:
Cả hai bài đọc hôm nay đều nói về cuộc khổ nạn. Giuse đón nhận cuộc khổ nạn do chính an hem mình gây ra, nhưng rồi nhờ đó sẽ cứu anh em mình. Đức Giêsu cũng bị chính những người đồng bào của mình giết chết nhưng sẽ sống lại để ban sự sống cho họ.
Trong cả hai câu chuyện người ta đều thấy lòng xót của Thiên Chúa. Dù con người có gian ác, cũng không thể ngăn cản đường lối của Thiên Chúa. Lòng nhân hậu của Chúa không chịu thua sự vô ơn, bạc nghĩa của con người.
Trong tâm tình của mùa chay trong năm Thánh Lòng Thương Xót, chúng ta hãy suy nghĩ về những tội lỗi, những xúc phạm của chúng ta đối với Thiên Chúa; nhưng cũng thấy được Lòng Thương Xót của Ngài dành cho chúng ta, dù chúng ta đã xúc phạm đến Ngài.
Lạy Cha, hôm nay Ðức Giêsu cho chúng con thấy chúng con còn nhiều thiếu sót nhưng Cha không bỏ mặc chúng con, Cha vẫn tiếp tục yêu thương và ban Con Một của Cha để chúng con được cứu. Xin cho chúng con trong mùa chay này biết thực lòng sám hối và quay về với Cha để được ơn tha thứ. Amen.
Thứ Bảy
Bài Ðọc I: Mk 7, 14-15. 18-20
Lạy Chúa, với cây trượng của Chúa, xin chăn dắt dân Chúa, chăn dắt những con chiên thuộc quyền sở hữu của Chúa, sống lẻ loi trong rừng, ở giữa núi Carmêlô. Tất cả được chăn dắt ở Basan và Galaad như ngày xưa. Như ngày ra khỏi Ai-cập, xin tỏ cho chúng con thấy những việc lạ lùng.
Có Chúa nào giống như Chúa là Ðấng dẹp tan mọi bất công, và tha thứ mọi tội lỗi của kẻ sống sót thuộc về Chúa? Chúa không khư khư giữ mãi cơn thịnh nộ của mình, vì Chúa ưa thích lòng từ bi. Chúa còn thương xót chúng tôi, còn dày đạp những bất công của chúng tôi dưới chân Chúa, và ném mọi tội lỗi chúng tôi xuống đáy biển. Chúa ban cho Giacóp biết sự trung thành của Chúa và cho Abraham biết lòng từ bi mà Chúa đã thề hứa với tổ phụ chúng tôi từ ngàn xưa.
Phúc Âm: Lc 15, 1-3. 11-32
Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng”. Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này:
“Người kia có hai con trai. Ðứa em đến thưa cha rằng: “Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con”. Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả tiền của mình trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ, phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của, thì gặp nạn đói lớn trong miền đó và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó mới hồi tâm lại và tự nhủ: “Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói! Tôi muốn ra đi, trở về với cha tôi và thưa người rằng: “Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha”. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu. Người con trai lúc đó thưa rằng: “Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa”. Nhưng người cha bảo các đầy tớ: “Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu; hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng, vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy”. Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình.
“Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: “Ðó là em cậu đã trở về và cha cậu đã giết con bê béo, vì thấy cậu ấy trở về mạnh khoẻ”. Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào, nhưng anh trả lời: “Cha coi, đã bao nhiêu năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn; còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn điếm nay trở về, thì cha lại sai làm thịt con bê béo ăn mừng nó”. Nhưng người cha bảo: “Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy”.
Suy Niệm:
Có lẽ chúng ta đã nghe và suy gẫm nhiều về dụ ngôn người con hoang đàng. Chúng ta đã có dịp dừng lại ở thái độ ăn năn hối cải của người con thứ. Hôm nay chúng ta hãy chiêm ngắm hình ảnh của người cha nhân từ:
Ông sẵn sàng để đứa con đi theo tự do của nó, ông để nó tự quyết định cuộc đời mình,
Ngày ngày ông ra trước ngõ để trông chờ bước chân hoang đàng của đứa con trở về,
Khi con trở về, lời đầu tiên của ông là: “hãy mặc áo mới cho cậu, đeo nhẫn vào tay cậu và mở tiệc ăn mừng”. Ông đã không muốn nhắc đến lỗi lầm của đứa con,
Với ông niềm vui lớn nhất là vòng tay mở rộng để ôm ấp đứa con, dù nó có như thế nào đi chăng nữa.
Thiên Chúa cũng yêu thương chúng ta như người cha trong dụ ngôn này. Ngài yêu thương ngay cả khi chúng ta làm ngơ trước tình yêu của Ngài và quay gót ra đi ; ngay cả khi chúng ta trở về với sự khốn cùng của tội lỗi.
Xin Chúa cho chúng con cảm nghiệm được Thiên Chúa là Cha luôn yêu thương chúng con. Với tất cả tấm lòng của những người con, chúng con trở về với Cha và thưa với Ngài: Lạy Cha, con đã lỗi phạm đến Cha vì đã khước từ tình yêu của Cha; lỗi phạm đến anh em vì con đã chối bỏ họ. Amen.
Lm. Giuse Phạm Thành Công