Phút lắng đọng Lời Chúa từ ngày 21.02 đến ngày 26.02.2022

0
30

Phút lắng đọng Lời Chúa từ ngày 21.02 đến ngày 26.02.2022

21.02.2022

THỨ HAI TUẦN VII THƯỜNG NIÊN

Mc 9,14-29

Lời Chúa:

“Người đáp: “Ôi thế hệ cứng lòng, không chịu tin! Tôi phải ở cùng các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem nó lại đây cho tôi”. (Mc 9,19)

Câu chuyện minh họa:

Một tướng quân quyết định tấn công cho dù binh lính của mình chỉ bằng một phần mười quân địch. Ông quả quyết là sẽ thắng, nhưng binh lính của ông rất nghi ngờ.

Vì thế trên đường đi đến trận chiến, ông dừng lại ở một nhà thờ và cầu nguyện. Khi ông trở ra, ông nói: “Tôi sẽ tung một đồng tiền lên nếu nó ngửa chúng ta sẽ thắng. Nếu nó sấp, chúng ta sẽ thua. Vận mệnh bây giờ sẽ được tiết lộ nơi nó”.

Ông tung đồng tiền lên, nó ngửa. Những người lính rất hăm hở vào trận đấu và vì họ tin nên đã thắng dễ dàng.

Hôm sau, một sĩ quan có niềm tin mạnh mẽ nói với tướng quân: “Kết quả cho Ta thấy rằng không ai có thể thay đổi cánh tay vận mệnh”. Tướng quân trả lời: “Rất đúng”, và cho anh ta hay rằng đồng tiền có hai mặt ngửa.

Suy niệm:

Tin là điều kiện đầu tiên và thiết yếu cho những người muốn được hưởng phép lạ phải có. Nhưng tin không phải chỉ là chấp nhận một lần, rồi sau đó, đem cất kỹ vào trong một góc nào đó trong đời sống, để chờ khi nào cần đến thì mới đem ra. Không, Đức Tin là một thực thể sống động, nó luôn cần phải được làm mới, bằng phương cách cầu nguyện và ăn chay. Chính vì thế, các tông đồ không trừ được quỉ trong trường hợp này, vì các ông thiếu sự cầu nguyện và ăn chay.

Cầu nguyện và ăn chay, đó là phương cách làm cho Đức Tin của chúng ta luôn được tươi mới, mạnh mẽ; vì cầu nguyện chính là đi vào mối tâm giao với Chúa. Trong những giờ phút tâm giao đó, quyền năng của Thiên Chúa được thông ban cho chúng ta. Chính quyền năng đó sẽ giúp chúng ta chiến thắng sự dữ.

Lạy Chúa, xin củng cố đức tin cho chúng con và xin cho đức tin của chúng con ngày một mạnh mẽ hơn nhờ ăn chay và cầu nguyện.

22.02.2022

THỨ BA TUẦN VII THƯỜNG NIÊN

Mc 9,30-37

Lời Chúa:

“Đức Giê-su ngồi xuống, gọi Nhóm Mười Hai lại mà nói: “Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi người”. (Mc 9,35)

Câu chuyện minh họa:

Người Hi lạp có một câu chuyện về một người ở Sparta tên gọi Paedaretos. Người ta chọn và bầu ra 300 người để cai trị xứ Sparta, Paedaretos là một ứng cử viên. Khi danh sách những người trúng cử được công bố, không có tên ông. Một bạn thân của ông ta nói “Tiếc thật, người ta đã không bầu cho anh, thiên hạ không biết nếu bầu cho anh, anh sẽ là một chính khách lỗi lạc đến thế nào”. Nhưng Paedatores thản nhiên đáp “trái lại, tôi rất vui vì trong xứ Sparta này còn có 300 người có tài, có đức hơn tôi”. Đây là một người đã đi vào truyền thuyết vì sẵn sàng nhường cho kẻ khác ngôi vị hàng đầu mà không hề tỏ ra cay đắng.

Suy niệm:

Điều làm vinh quang Thiên Chúa không gì bằng sống đúng với bổn phận của mình, và hoàn thành nhiệm vụ của mình cách khiêm tốn. Thiên Chúa không đòi chúng ta thành công, nhưng Ngài mong muốn nơi chúng ta sự cố gắng và luôn tin tưởng vào Chúa.

Trong xã hội, người ta luôn coi trọng địa vị, danh tiếng, luôn muốn được người khác phục vụ chứ hiếm khi người ta tự hạ mình để phục vụ người khác. Nhưng đối với Chúa Giêsu thì khác, Ngài đến với con người để phục vụ và hiến mạng sống mình vì nhân loại. Ngài cũng muốn những môn đệ của Ngài cũng phải biết phục vụ người khác, lội ngược dòng đời, để mở mang nước Chúa. Đó mới là những kẻ lớn nhất trong nước trời.

Lạy Chúa, xin cho chúng con can đảm bước theo chân Chúa trên con đường mà Chúa đã đi, để mỗi ngày chúng con làm vinh danh Chúa hơn và trở nên giống Chúa nhiều hơn.

23.02.2022

THỨ TƯ TUẦN VII THƯỜNG NIÊN

Mc 9,38-40

Lời Chúa:

“Đức Giê-su bảo: “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta”. (Mc 9,39-40)

Câu chuyện minh họa:

Truyện ngụ ngôn Ấn Độ có kể như sau: Một hôm thần Krisna muốn thử lòng các vua trên trần gian.

Trước tiên thần gọi Durianna, một vua nổi tiếng tàn ác đến: “Ta muốn ngươi đi khắp thế giới tìm cho Ta một người có lòng tốt”. Durianna đi khắp thế giới một thời gian rồi trở về tâu: “Lạy Ngài, con không thể gặp được một người nào như thế cả, vì mọi người đều ích kỷ, đê hèn”.

Thần gọi tiếp một ông vua khác nổi tiếng là quảng đại, tên là Damanatra và ra lệnh ngược lại: “Ngươi hãy đi tìm cho Ta một con người thực sự xấu xa”. Một thời gian sau, Damanatra trở về buồn bã báo cáo: “Lạy Ngài con xin tội, con đã gặp rất nhiều người hẹp hòi, ích kỷ, tham lam, trộm cắp… nhưng người thực sự xấu xa thì con không gặp”.

Cho dù vấp ngã mọi người đều có lòng tốt.

Suy niệm:

Nơi đâu có tính ganh tị hiện diện thì nơi đó sẽ không mang lại hạnh phúc và bình an. Các môn đệ trong Tin Mừng hôm nay cũng thấy khó chịu, khi những người không thuộc nhóm môn đệ Chúa trừ quỷ. Nhân cơ hội này, Chúa Giêsu dạy các môn đệ một bài học bao dung và lạc quan, loại bỏ khỏi tư tưởng hẹp hòi, và ích kỷ. Với cái nhìn như thế chúng ta sẽ thấy vui và thoải mái hơn.

Lạy Chúa, xin thanh tẩy tâm hồn con khỏi óc hẹp hòi, ích kỷ, ganh tị…, nhưng xin mở lòng chúng con để chúng con sống chan hòa với hết mọi anh chị em con hơn.

24.02.2022

THỨ NĂM TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN

Mc 9,41-50

Lời Chúa:

“Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục”. (Mc 9,46-47)

Câu chuyện minh họa:

Henry, nhà văn Mỹ lừng danh về truyện ngắn đã sáng tác câu truyện về một em bé gái mồ côi mẹ. Cha cô bé có thói quen đi làm về là ngồi ngay xuống ghế, mở cặp lôi giấy tờ ra, đốt ống điếu và gác chân lên ngăn kệ đặt gần lò sưởi. Cô bé vào, xin cho chơi đùa với mình một lát vì em rất cô đơn. Nhưng người cha bảo ông mệt lắm, hãy để cho ông yên. Ông bảo cô bé hãy ra đường mà chơi. Thế là cô đi ra chơi ngoài đường, và chuyện không tránh được đã xảy ra, cô trở thành người sống ngoài đường phố. Thời gian trôi qua, cô gái chết. Linh hồn cô gái đến thiên đàng, thánh Phêrô trông thấy cô ta liền thưa với Chúa Giêsu “Thưa Thầy, đây là cô gái số phận xấu. Con nghĩ phải đưa thẳng cô xuống hỏa ngục”. Nhưng Chúa Giêsu ôn tồn đáp “Không, hãy cho cô ấy vào”. Rồi đôi mắt ngài trở nên nghiêm nghị “nhưng hãy tìm con người đã từ chối không chịu chơi đùa với con gái nhỏ của mình, đuổi con ra đường, và đưa hắn xuống hỏa ngục”. Thiên Chúa không nghiêm khắc đối với tội nhân, nhưng sẽ hết sức nghiêm khắc đối với những kẻ đã khiến cho người khác dễ dàng sa vào tội lỗi kẻ mà vô tình hay cố ý, đã đặt một tảng đá vấp chân trên lối đi của một người anh em yếu đuối hơn mình.

Suy niệm:

Giúp đỡ người khác là việc tốt lành chúng ta nên làm và là nhiệm vụ của mỗi Kitô hữu. Mỗi người đều mang xã hội tính nên không thể sống đơn lẻ mà không cần đến người khác, dù là một ly nước lả thôi; trong đời sống đức tin cũng vậy, chúng ta cần nâng đỡ nhau, khích lệ nhau và nhất là không làm gương mù gương xấu cho nhau. Đòi hỏi của Chúa Giêsu rất quyết liệt: Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục”.

Lạy Chúa, những gương mù gương xấu trong xã hội này rất nhiều, xin cho chúng con khôn ngoan tránh xa dịp tội, nhưng quan trọng hơn là không làm cớ để người khác vấp phải.

25.02.2022

THỨ SÁU TUẦN VII THƯỜNG NIÊN

Mc 10,1-12

Lời Chúa:

“Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.” (Mc 10,9)

Câu chuyện minh họa:

Thu Hồ Tử người nước Lỗ, mới cưới vợ năm ngày đã nhận lệnh đi làm quan ở nước Tần. Năm năm sau, Hồ Tử xin phép về quê thăm vợ và mẹ. Khi về đến gần nhà, chàng bỗng thấy một thiếu nữ rất xinh đẹp đang hái dâu bên đường.

Hồ Tử xuống xe, thả lời ong bướm trêu cợt. Nàng hái dâu thản nhiên như không nghe thấy gì, tay không ngừng bứt lá.

Hồ Tử nói:

– Này em kia, dùng tận lực mà làm ruộng cũng không bằng một năm được mùa. Dùng hết sức mà hái dâu, sao bằng gặp được một người chồng làm quan. Ta đây là quan lớn, vàng bạc sẵn có, nàng mà ưng thuận lấy ta thì không thiếu thứ gì, chẳng cần hái dâu cho vất vả tấm thân!

Người thiếu nữ ấy vẫn giữ thái độ dửng dưng, nhìn ông quan với ánh mắt đầy khinh bỉ.

Hồ Tử về nhà lạy mẹ. Khi vợ chàng ra gặp thì Hồ Tử choáng váng mặt mày, vì vợ chàng chính là thiếu nữ hái dâu lúc nãy. Chàng hổ thẹn vô cùng, lúc ấy nàng mới dạy cho chàng một bài học:

– Chàng đi làm quan năm năm mới về. Đáng lẽ chàng phải vội vã về thăm mẹ, gặp vợ, thế mà chỉ thấy một người đàn bà ở dọc đường, không biết người ta chồng con thế nào đã ngừng lại trêu ghẹo, không nhớ gì đến mẹ, cũng chẳng thiết gì tới vợ. Quên mẹ thì bất hiếu, ham sắc thì lòng dâm, tính hạnh nhơ thì bất nghĩa, bất nghĩa thì trị dân chúng bất minh, người như thế sao đáng gọi là quan giỏi chồng quí được!

Suy niệm:

Lúc khởi đầu trong công trình tạo dựng, Thiên Chúa đã dựng nên người nam và người nữ để họ sống trong bậc gia đình. Ý định của Thiên Chúa là kết hợp người nam và người nữ để họ được nên một. Trong bậc sống gia đình, gặp không ít những va chạm, nhưng những gia đình nào biết nhận ra sự hiện diện của Chúa thì gia đình ấy sẽ hạnh phúc. Luật Chúa cấm li dị không phải để ép buộc con người, nhưng là động lực giúp họ biết vượt qua sóng gió, nhẫn nhịn, kiềm chế và gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Xin cho những ai sống trong bậc vợ chồng biết tôn trọng nhau và trung thành với nhau trong giao ước hôn nhân. Còn những ai sống đời dâng hiến, xin cho họ được trung thành với Đấng mà họ đã chọn làm vị hôn phu.

26.02.2022

THỨ BẢY TUẦN VII THƯỜNG NIÊN

Mc 10,13-16

Lời Chúa:

“Người bực mình nói với các ông: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng.” (Mc 10,14)

Câu chuyện minh họa:

Có một cô gái trẻ mới chuyển đến ở trong một xóm nghèo. Cô phát hiện hàng xóm của mình là một phụ nữ nghèo góa chồng và đang sống với hai đứa con nhỏ. Một tối nọ, cả xóm bị mất điện đột ngột, mọi người phải dùng nến để thắp sáng. Cô cũng đang loay hoay tìm một mẩu nến nhỏ đốt tạm, chợt có tiếng gõ cửa. Hóa ra là đứa bé con nhà hàng xóm. Nó rụt rè hỏi:“Cô ơi, nhà cô có nến không ạ?”

Cô gái trẻ nghĩ: “Nhà nó nghèo đến mức nến cũng không có mà dùng ư? Cho nhà nó một lần, lần sau lại sang xin nữa cho mà xem!” Thế là cô gái sẵng giọng trả lời:“Không có!”

Đúng lúc cô định đóng cửa lại, đứa trẻ nhà nghèo mỉm cười nói: “Cháu biết ngay là nhà cô không có nến mà!” Nói xong nó chìa ra hai cây nến nhỏ và nói: “Mẹ cháu nghĩ, cô mới chuyển đến chắc là không có nến, nên bảo cháu mang sang cho cô dùng tạm.” Bấy giờ cô gái cảm thấy xấu hổ vì đã vội nghĩ xấu cho người khác.

Suy niệm:

Trong xã hội, trẻ nhỏ thường hoàn toàn lệ thuộc vào người lớn, và cũng ít được tôn trọng trong xã hội. Nhưng nơi trẻ em bộc lộ tâm hồn đơn sơ, sống giây phút hiện tại, không mưu tính hơn thiệt. Đó là đức tính tốt mà Chúa đã đề cao nơi các trẻ thơ. Trẻ thơ thường có những khôn ngoan mà người lớn đánh mất. Một đức tính nữa mà Chúa Giêsu yêu thích nơi trẻ em là tinh thần phó thác. Nếu chúng ta nhận mình yếu đuối, hẳn chúng ta đã phó thác vào Chúa hoàn toàn.

Lạy Chúa, xin cho chúng con một tâm hồn đơn sơ phó thác vào Chúa để xứng đáng là những người con ngoan của Chúa.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho