XIN ĐỪNG VÔ TÌNH !- Suy niệm Chúa Nhật XXVI Thường Niên C

0
53

Mặc dù chỉ có 4 câu, nhưng bài thơ “Có Khi Nào” của Nguyễn Minh Quốc đã được rất nhiều người thuộc. Đặc biệt hơn, đây là bài thơ được xếp vào nhóm 100 bài thơ hay nhất của thi ca Việt Nam đương đại. Xin được trích nguyên văn:

“Có khi nào trên đường đời tấp nập,

Ta vô tình khẽ (đi) lướt qua nhau.

Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất

Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu.”

Vâng, sự “vô tình đi lướt qua nhau” đã làm cho chúng ta mất đi những điều “đã đón đợi từ lâu”.

Đó cũng là điều mà phụng vụ lời Chúa muốn gởi đến chúng ta hôm nay.

PHỤNG VỤ LỜI CHÚA

Bài Đọc I: Am 6, 1a.4-7

Trong bài đọc thứ nhất, tiên tri Amos mạnh mẽ lên án “những kẻ sống yên ổn, an nhiên tự tại”; những kẻ chỉ biết “nằm dài trên giường ngà, ngả ngớn trên trường kỷ” ; họ ăn uống say sưa, đàn ca hát xướng… Tại sao họ bị lên án? Thưa vì họ “chẳng biết đau lòng trước cảnh nhà Giuse sụp đổ”. Họ không quan tâm đến vận mệnh của đất nước đang lâm nguy.

Đáp Ca: Tv.145

Ngược hẳn với những kẻ giàu có ăn uống say sưa trước vận mệnh đen tối của đất nước, tác giả Thánh vịnh cho chúng ta thấy hình ảnh của Thiên Chúa biết quan tâm đến những kẻ đói khát, tù tội, mù lòa, khốn khó… nói chung là những nghèo của Thiên Chúa.

Tin mừng: Lc 16, 19-31

Nhớ lại dụ ngôn của Chúa Nhật tuần trước dạy cho môn đệ Đức Giêsu biết cách sử dụng tiền của, thì dụ ngôn hôm nay Đức Giêsu cho thấy hình ảnh cụ thể của những người sử dụng tiền của cách sai lầm. 

Dụ ngôn này có 2 nhân vật, nhân vật thứ nhất “một ông nhà giàu kia” mà Luca không kể tên, có lẽ Luca muốn để cho mỗi người chúng ta đặt mình vào trong nhân vật đó; nhân vật thứ hai là“người nghèo khó tên là Ladarô”. Đây không phải là nhân vật có thực, nhưng chỉ là cái tên mang ý nghĩa biểu tượng, vì Ladarô nguyên ngữ là Êlêada, nghĩa là “Thiên Chúa phù trợ”.

Cả đoạn Tin Mừng hôm nay, không chỗ nào nói nhân vật thứ nhất làm ăn bất chính, cho vay nặng lãi, hay cướp bóc, ăn hối lộ… mà trở nên giàu có. Chỉ biết rằng ông ta giàu, và làm thế nào để giàu thì không biết. Cũng không chỗ nào nói anh Ladarô bị cướp, bị lường gạt, bị ức hiếp, làm ăn thất bại… chỉ biết rằng anh ta là “một người nghèo khó”.

Nhưng sự giàu có của ông nhà giàu có dính dáng gì đến sự nghèo khó của anh Ladarô đâu, vì không nghe một lời van xin nào của Ladarô. Phải chi xin mà không cho mới là tội. Nhưng chính việc để cho một người nghèo ở kế bên mình chết vì đói, vì khát, vì bệnh tật là thái độ đáng lên án của ông nhà giàu.

Nói cách khác, qua dụ ngôn này, Đức Giêsu muốn nói đến những người sử dụng tiền bạc cho riêng mình, dù mình không làm gì sai trái; trong khi còn biết bao nhiêu người đang nghèo khổ sống chung quanh. Đức Giêsu lên án thái độ vô tình.

XIN ĐỪNG VÔ TÌNH

Thiên Chúa không vô tình

Qua dụ ngôn này Đức Giêsu muốn cho chúng ta biết sự thật chắc chắn rằng Thiên Chúa không vô tình.

Thời Cựu ước, Ngài đã chọn dân Do thái làm dân riêng, ban cho họ các thủ lãnh, các vua và các ngôn sứ để dẫn dắt họ đến vùng đất hứa.

Thời Tân ước, Ngài tiếp tục muốn cứu độ chúng ta dù chúng ta đã nhiều lần từ chối. Chẳng những quan tâm bằng ý hướng, mà còn bằng những hành động hết sức cụ thể. Đức Giêsu cho chúng ta thấy sự quan tâm đó bằng những việc rao giảng Tin Mừng, cứu chữa những người đau yếu, chữa lành những tâm hồn tan nát, và cao quý nhất chính là cái chết đem đến ơn cứu độ cho nhân loại chúng ta.

Cho đến hôm nay, Thiên Chúa vẫn không thờ ơ với vận mệnh của chúng ta. Ngài tiếp tục nuôi chúng ta bằng Lời hằng sống và Bánh cứu độ; Ngài chăm sóc chúng ta trong Giáo hội của Ngài; Ngài chữa lành và tăng sức cho chúng ta qua các bí tích…

Nói tóm lại Thiên Chúa không vô tình với chúng ta. Tất cả những gì Thiên Chúa đã, đang và sẽ thực hiện cho chúng ta đều là lòng thương xót của Ngài.

Xin đừng vô tình!

Biết được sự thật về Thiên Chúa như vậy, lời nhắn nhủ của Giáo hội hôm nay dành cho mỗi người chúng ta là xin đừng vô tình.

–         Trước hết là đừng vô tình với vận mệnh của mình. Con người là loài phải chết. Ai cũng phải tuân theo quy luật “sinh, bệnh lão, tử”. Quan trọng nhất là có sinh thì phải có tử. Nhưng phải “tử” làm sao để cuộc đời chúng ta có ý nghĩa cho chính bản thân mình và cho người khác nữa.

Nước Mỹ vừa tưởng niệm 15 năm cuộc tấn công khủng bố đẫm máu nhất trong lịch sử. Trong danh sách gần 3.000 nạn nhân, có tên của Linh mục Mike Judge, tuyên úy của đội cứu hỏa Thành phố New York. Sáng ngày 11/9/2001, ngay khi những chiếc máy bay đâm vào tòa Tháp Đôi, Cha đã cùng những người lính cứu hỏa chạy vào tòa nhà đang cháy và sắp sụp đổ, để cứu các nạn nhân và ban “phép Xức Dầu Thánh và các nghi thức cuối cùng” cho những người Công Giáo đang hấp hối. Mặc dù cha không có nhiệm vụ tác chiến, nhưng cha đã đi vào chiến trận để cứu linh hồn của những người đang hấp hối. Trong lúc cha đang ban phép xức dầu cho một nạn nhân thì những viên đá đã đổ xuống, đập vào đầu của cha, khiến cha tử vong tại chỗ.

Thế nhưng có những người sống chẳng có ý nghĩa cho mình, mà còn trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội, cũng như nỗi lo cho Giáo hội. Họ đắm chìm trong những đam mê, và vì những đam mê đã dẫn đến những hậu quả khác. Có những người đam mê cờ bạc, rượu chè; những bạn trẻ vướng vào con đường hút sách; những em thiếu niên nghiện game… Họ sống mà nghĩ đến ngày chết của mình để lo sống cho ý nghĩa hơn.

Lời Chúa hôm nay là một lời mời gọi đặc biệt cho những người sống trong đam mê riêng tư, hãy kịp thời thức tỉnh để làm lại cuộc đời mình.

–         Kế đến đừng vô tình trước nỗi đau của người khác. Tục ngữ có câu: “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”. Con vật còn biết sống như vậy thì huống hồ chi con người. Đứng trước những nỗi đau do bệnh tật, do mất mát người thân, do những khốn cùng trong cuộc sống của anh chị em, chúng ta phải có trái tim của Đức Giêsu để biết “chạnh lòng thương”, đừng sống theo chủ nghĩa “Mackeno” (mặc kệ nó).

Những ngày qua nhiều người đã thương tiếc trước sự ra đi của chàng ca sĩ Công giáo tên là Giuse Nguyễn Minh Thuận. Điều đáng nói là có những người đã lợi dụng tang lễ để móc túi, để làm chuyện xấu. Ngoài ra còn có những người chen lấn, la hét để được nhìn, hoặc chụp ảnh với những nghệ sĩ nổi tiếng, tạo nên những hình ảnh hết sức phản cảm… Đó là sự vô tâm, vô tình trước nỗi đau của người khác. Họ chỉ sống cho họ mà không nhìn đến hoàn cảnh thực tế của cuộc sống.

Một người có trái tim nhạy cảm sẽ không bao giờ bỏ qua một hoàn cảnh đáng thương đang diễn ra trước mắt họ. Hơn thế nữa họ cũng không bao giờ cho phép mình hưởng thụ khi những người xung quanh còn nghèo khổ; nghỉ ngơi quá đáng khi còn nhiều người phải chân lắm tay bùn; tiệc tùng khi còn nhiều kẻ ăn xin…

Như vậy, tình yêu vẫn đang lên tiếng gọi mời để chúng ta biết đáp trả lại lời mời gọi của tình yêu. Tình yêu của Đức Giêsu chịu đóng đinh trên cây thập giá để chúng ta đừng hỡ hững với ơn cứu độ của chính mình. Tình yêu của Đức Giêsu đang hiện diện trong hình ảnh của những phận người thấp kém để chúng ta đừng hờ hững với tha nhân.

Lạy Trái Tim đầy thương xót của Đức Giêsu, xin đừng để con vô tâm với ơn cứu độ của chính mình,cũng như vô tình với hoàn cảnh của người khác. Xin uốn lòng con nên giống như trái tim Chúa để biết rung lên những cung bậc yêu thương. Chính nhờ tình yêu thương đó sẽ giúp con biết hành động cụ thể để đón nhận ơn cứu độ của Chúa; đồng thời biết quan tâm đến những thống khổ của tha nhân để có thể chia sẻ trong khả năng của mình.

Lm. Giuse Nguyễn