Từ ngày 07.03 đến ngày 12.03.2022 _ Phút lắng đọng Lời Chúa
07.03.2022
THỨ HAI TUẦN I MÙA CHAY
Mt 25,31-46
Lời Chúa:
“Vì xưa ta đói các ngươi đã cho ăn; ta khát các ngươi đã cho uống…” (Mt 25,35)
Câu chuyện minh họa:
Năm 1980 ở thành phố Paris (nước Pháp), có một linh mục ăn mặc nghèo hèn đến gõ cửa một nhà cha sở xin được trọ qua đêm. Cha sở tiếp khách rất thờ ơ, rồi chỉ cho linh mục đó lên gác xếp nhà xứ… Linh mục đó tên là Gioan Bosco, từ Turin, nước Ý sang Paris để quyên tiền về xây trường giáo dục các thiếu niên.
Nhiều năm sau, Giáo Hội đã tôn phong Gioan Bosco lên bậc hiển thánh. Khi nghe tin đó, cha sở đó nói:
– Phải chi lúc đó tôi biết ông ấy là Gioan Bosco, tôi đâu có để ngài ở trên gác xếp ấy, trái lại tôi đã dành phòng khách sang trọng nhất cho Ngài.
Suy niệm:
Xã hội ngày nay dường như người ta chỉ co cụm và lo cho bản thân mình, và mất dần sự quan tâm chia sẻ. Thay vì trao cho nhau những nghĩa cử yêu thương, “lá lành đùm lá rách”, con người lại trao cho nhau sự vô cảm.
Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta hãy trao cho nhau tình liên đới, yêu thương những người bất hạnh, vì mọi người là hình ảnh của Thiên Chúa, như chính Người đã khẳng định: “mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy.”
Ngày phán xét, chắc chắn Chúa không hỏi ta về những gì ta nhận được, nhưng Người sẽ duyệt xét về lòng bác ái và sự thiếu trách nhiệm của ta đối với tha nhân.
Lạy Chúa, xin cho con biết quên đi bản thân mình để phục vụ anh chị em đồng loại trong tinh thần liên đới như Chúa dạy.
08.03.2022
THỨ BA TUẦN I MÙA CHAY
Mt 6,7-15
Lời Chúa:
“Cha anh em biết rõ anh em cần gì trước khi anh em cầu xin.” (Mt 6,8)
Câu chuyện minh họa:
Federic Ozanam bị khủng hoảng niềm tin. Một hôm vào khoảng giữa trưa, khi đi ngang qua thánh đường, anh thấy cửa nhà thờ rộng mở, anh nghĩ trong bụng, giờ này mà có ai đến đây làm gì nhỉ?. Thế rồi vì tò mò anh đi vào trong nhà thờ, anh thấy có một người đàn ông đang sốt sắng cầu nguyện, tiến lại gần hơn anh nhận ra người đang quỳ cầu nguyện là nhà bác học Ampere, người thầy dạy anh.
Sau khi nhà bác học rời khỏi nhà thờ đi về thì Ozanam cũng lặng lẽ theo sau. Về đến nơi làm việc, nhà bác học thấy có một thanh niên đang rụt rè đứng trước cửa bèn lên tiếng hỏi:
Anh cần gì? Tôi có thể giúp anh giải một bài toán không?
Ozanam đáp: Thưa thầy, con là một sinh viên khoa văn, con dốt khoa học lắm. Xin cho phép con hỏi thầy một vấn đề liên quan đến đức tin.
Nhà bác học mỉm cười khiêm tốn.
Anh nhầm rồi, đức tin là môn tôi yếu nhất. Nhưng nếu có thể giúp được anh thì tôi sẵn sàng.
Thưa thầy có thể vừa làm một nhà bác học vĩ đại, vừa làm một tín hữu cầu nguyện bình thường được không?.
Nhà bác học ngỡ ngàng trước câu hỏi của anh sinh viên, lòng đầy cảm động ông trả lời:
Con ơi, chúng ta chỉ vĩ đại khi chúng ta cầu nguyện mà thôi.
Suy niệm:
Kinh lạy Cha là lời kinh tuyệt vời mà Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ cũng như mỗi người chúng ta để dâng lên Thiên Chúa những tâm tình của người con thảo, vì chúng ta được phúc gọi Chúa là Cha.
Chúa còn dạy chúng ta “khi cầu nguyện, anh em đừng lải nhải như dân ngoại: họ nghĩ rằng cứ nói nhiều là được nhận lời”. Lời cầu nguyện được lặp đi lặp lại trở thành vô ích khi nó được phát ra với một thói quen, nhưng nó trở thành hữu ích khi phát xuất từ một tâm hồn chân thành, muốn tìm kiếm thánh ý Chúa.
Lạy Chúa, Ngài biết rõ chúng con cần gì, xin cho con luôn tín thác trọn vẹn vào Chúa và tin vào tình yêu quan phòng của Chúa.
09.03.2022
THỨ TƯ TUẦN I MÙA CHAY
Lc 11,29-32
Lời Chúa:
“Trong cuộc Phán Xét, dân thành Ninivê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giôna rao giảng, mà đây thì còn hơn ông Giôna nữa.” (Lc 11,32)
Câu chuyện minh họa:
Có câu chuyện kể rằng: khi sáng tạo vũ trụ vạn vật, Thượng đế đã trao cho loài người quyền làm chủ muông thú cỏ cây. Thượng đế đem một người đàn ông và người đàn bà tới cánh đồng và nói: – Các ngươi hãy làm việc và sinh sôi nảy nở để duy trì nòi giống, một năm sau ta sẽ trở lại thăm các ngươi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Thượng đế trở lại vào lúc bình minh của một ngày mới, ngài thấy người đàn ông và người đàn bà đang ngồi trước ngôi nhà nhỏ, bên cạnh họ là chiếc nôi có đứa trẻ đang say ngủ. Họ nhìn nhau bằng ánh mắt rạng ngời hạnh phúc. Xung quanh ngôi nhà là đồng lúa chín vàng, một khung cảnh đẹp lung linh hơn cả bầu trời, êm ả hơn làn gió, ấm áp hơn cả vầng dương mà Thượng đế chưa từng thấy bao giờ. Nhìn ngắm một hồi lâu, Thượng đế xúc động hỏi:
– Ta chỉ tạo ra thế giới nhưng chưa từng tạo ra vẻ đẹp, vậy nó sinh ra từ đâu nhỉ? Bấy giờ người đàn ông và người đàn bà đồng thanh đáp:
– Thưa Thượng đế, vẻ đẹp ấy sinh ra từ tình yêu đấy ạ.
Suy niệm:
Chúa Giêsu rao giảng, có nhiều người chứng kiến, nhưng trong số đó có người tin, có người đã chống đối cách mù quáng. Những người có mặt ở đó chắc chắn có rất nhiều thành phần: tri thức, bình dân, thông luật, dân nghèo… thế nên có nhiều cách biểu hiện khác nhau trước phép lạ của Người. Những kinh sư và luật sĩ đã không tin ở phép lạ của Chúa nên đã yêu cầu Chúa thực hiện phép lạ để họ tin. Thay vì làm phép lạ, Chúa Giêsu đã mời gọi họ nhìn vào dấu lạ Chúa thực hiện qua Giôna và dân Ninivê đã sám hối. Vì thế, phép lạ sẽ không cần thiết nếu con người không có lòng tin.
Phép lạ vẫn xảy ra hằng ngày trong cuộc sống của chúng ta, qua những sinh hoạt và qua những biến cố lớn nhỏ. Do vậy, chúng ta cần có đôi mắt của đức tin để nhận ra những dấu lạ của Ngài, để cảm tạ, cậy trông và phó thác.
Lạy Chúa, xin cho con biết sám hối mỗi ngày trong mùa chay thánh này, để ngày Chúa đến con sẵn sàng ra trước tòa Chúa mà không sợ hãi.
10.03.2022
THỨ NĂM TUẦN I MÙA CHAY
Mt 7,7-12
Lời Chúa:
“Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy…” (Mt 7,7)
Câu chuyện minh họa:
Nói về sự quan phòng kỳ diệu của Chúa, một tác giả Mỹ đã kể lại câu chuyện như sau:
Cậu thiếu niên Jean Hogan, 16 tuổi không bao giờ nghĩ rằng Chúa có thể can thiệp vào đời sống của cậu. Cậu vừa bỏ học và kiếm sống bằng nghề giao bánh pipe. Mọi người trong trường đều tiếc cho cậu vì cậu là một học sinh luôn chăm chỉ, lịch sự, các khách hàng mới tín nhiệm nơi cậu.
Một hôm, trên đường đi giao hàng, cậu thấy một chiếc xe Cadilac đang từ từ trượt xuống một hồ nước. Bên trong chiếc xe, một người đàn ông đang vùng vẫy để thoát thân. Không chút ngần ngại, người thiếu niên dừng xe lại ngay lập tức và nhảy xuống nước. Cậu nhận ra người đàn ông trong chiếc xe là một vị Mục sư. Nhờ một cánh cửa sau hé mở, cậu đã kéo được nạn nhân ra khỏi xe và đưa lên bờ. Mệt lả sau hành động cứu người này, cậu thanh niên được cảnh sát đề nghị lên xe để đưa về nhà, nhưng cậu từ chối viện lẽ vì phải còn lái xe để đi giao bánh. Cậu còn nhờ cảnh sát liên lạc với tiệm bánh để báo cho khách hàng biết rằng bánh sẽ nguội đi đôi chút vì cậu sẽ đến trễ.
Tháng 12 năm 1995, cậu Jean Hogan được trao giải Canatry vì hành động anh dũng của cậu, cùng với huy chương cậu được tặng 2500 đồng tiền mặt và một học bổng. Người thiếu niên cho biết rằng, biến cố đã hoàn toàn thay đổi cuộc sống của cậu. Hai tuần lễ trước khi tai nạn xảy ra, cậu đã có lần đưa súng vào đầu toan tự vận, nhưng không biết tại sao súng không nổ. Nếu súng nổ thì chắc chắn cậu sẽ không bao giờ có cơ hội cứu sống được một người. Người mẹ nghèo của cậu cho biết bà đã cầu nguyện rất nhiều cho cậu. Bà tin rằng việc cậu thoát chết và cứu sống được một người khác chính là kết quả của lời cầu nguyện của bà. Jean Hogan đã trở lại trường theo học các lớp phụ đạo để bắt kịp các bạn khác. Cậu đã tìm lại được ý nghĩa và một cơ may mới cho cuộc sống.
Suy niệm:
Nhờ lòng tin của mẹ, Jean Hogan đã thoát chết và đã thay đổi cuộc đời của mình. Chỉ trong niềm tin, chúng ta mới thấy được kết quả của lời cầu nguyện. Lắm khi chúng ta xin mà không được nhận lời, chúng ta hay nản chí, những lúc đó lòng tin của chúng ta đã không còn mạnh mẽ nữa. Chúng ta không biết rằng, Chúa thấu hiểu chúng ta, Người biết chúng ta cần gì và những gì mang lại ích lợi cho chúng ta. Sở dĩ những gì chúng ta cầu xin không được đáp ứng, vì Người thấy chưa cần thiết hay không mang lại lợi ích cho linh hồn chúng ta. Do đó, lời cầu nguyện đích thực và hiệu nghiệm khi chúng ta tin tưởng và phó thác hoàn toàn cho Chúa.
Lạy Chúa, xin cho con được lớn lên trong đức tin và tình yêu mến Chúa, để trước những khó khăn trong cuộc sống con luôn tin tưởng vào Chúa và sẵn sàng đón nhận như ân ban của Chúa.
11.03.2022
THỨ SÁU TUẦN 1 MÙA CHAY
Mt 5,20-26
Lời Chúa:
“Nếu anh em sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã rồi trở lại dâng lễ vật của mình.” (Mt 5,23-24)
Câu chuyện minh họa:
Một hôm, một người tín hữu gặp một người bạn vô tín. Người bạn vô tín lên tiếng hỏi:
– Anh mới đi đâu về vậy?
– Tôi vừa từ nhà thờ về.
– Hôm nay, ở nhà thờ anh nghe giảng về đề tài gì?
– Giảng về vấn đề người tín hữu phải nên thánh.
– Vậy anh đã nên thánh chưa?
Anh tín hữu đáp:
– Anh cứ coi mặt tôi đây thì sẽ biết.
– À để tôi coi thử.
Nói rồi, anh ta tát một cái thật mạnh vào mặt anh tín hữu. Anh này liền nổi giận chửi mắng anh bạn vô tín kia và còn muốn đánh lại. Anh bạn vô tín liền nói:
– Anh nên thánh thì lẽ ra đã phải nên giống như Chúa Giê-su để có lòng từ bi thương xót và sẵn sàng tha thứ cho những kẻ thù ghét bách hại mình mới phải. Thế tại sao anh lại chửi mắng và muốn đánh tôi khi tôi mới chỉ tát anh có một cái ? Anh tín hữu trả lời:
– Tôi đã nói với anh là tôi mới chỉ nên thánh ở trên mặt. Còn cái miệng và tay chân thì vẫn chưa nên thánh, nên tôi có quyền đánh anh được.
Anh bạn vô tín liền vui vẻ nói:
– Ôi, tôi tưởng anh đã nên thánh trọn vẹn. Chứ nếu anh mới nên thánh nửa vời như vậy thì anh đâu có hơn gì tôi? Tôi đề nghị nếu đã quyết tâm nên thánh thì anh đã phải nên thánh cả hồn lẫn xác, nên thánh từ tư tưởng đến lời nói và việc làm nữa mới đúng.
Suy niệm:
Luật Chúa thật quan trọng, nhưng điều Chúa muốn là chúng ta biết tha thứ cho nhau, đó mới là sống trọn vẹn lề luật. Bởi lẽ Chúa không đưa thêm luật nhưng Ngài chỉ thêm tinh thần của luật, để luật mang một sức sống. Luật quan trọng và là tâm điểm của người Kitô giáo là luật yêu thương mà Chúa muốn chúng ta phải thi hành.
Bạo lực nằm ngay trong lòng mỗi người, khi tức giận nó sẽ nặng hơn, nếu chúng ta không biết kiềm hãm. Vì thế, trước hết chúng ta cần hòa giải với chính mình để tiêu diệt cơn tức giận, sau đó hòa giải với tha nhân thì tâm hồn chúng ta bình an và mạnh mẽ để kết hợp với Thiên Chúa.
Ước gì chúng ta ý thức rằng, mến Chúa và yêu người là giới luật quan trọng nhất mà Thiên Chúa đặt vào tâm khảm con người, để qua đó chúng con biết yêu thương và tha thứ cho anh em đồng loại.
12.03.2022
THỨ BẢY TUẦN 1 MÙA CHAY
Mt 5,43-48
Lời Chúa:
“Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em.” (Mt 5,43-44)
Câu chuyện minh họa:
Cha Anthony de Mello đã viết một câu chuyện ngắn như sau. Một ông vua nọ rất trác táng, suốt ngày chỉ lo nhậu nhẹt và lao vào những cuộc ăn chơi trụy lạc, chẳng lo gì cho dân. Khuôn mặt của ông lúc nào cũng đỏ gay và sặc sụa mùi rượu. Một bữa nọ, nhà vua cưỡi ngựa đi ra ngoài thành. Ông gặp một tu sĩ già với áo quần cũ kỹ, nhàu nát, còn khuôn mặt thì nhợt nhạt và xanh xao. Nhà vua dừng lại và trịch thượng chào vị tu sĩ với giọng điệu mỉa mai: “Xin chào ông tu sĩ già. Nhìn áo quần lếch thếch và gương mặt cáu bẩn của ông, tôi thấy ông chẳng khác gì một con heo”. Vị tu sĩ cúi đầu lắng nghe, gương mặt bình thản và cũng chẳng tỏ vẻ khó chịu chút nào. Một lát sau, Ngài ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào đức vua và đáp lễ: “Thần xin cám ơn bệ hạ, còn thần thì thấy mặt bệ hạ giống như một vị thánh”. Nhà vua kinh ngạc hỏi lại: “Ta miệt thị ngươi, ngươi không buồn cũng chẳng giận, còn khen ta có khuôn mặt giống một vị thánh là sao?” Vị tu sĩ điềm nhiên và thong thả trả lời: “Tâu đức vua, một người sống với trái tim và tâm hồn của loài heo, thì nhìn ai cũng thấy họ giống như heo. Ngược lại, một người có tâm hồn và trái tim của một vị thánh, sẽ thấy người chung quanh giống như các vị thánh”. Nói xong, vị tu sĩ lặng lẽ bỏ đi còn nhà vua đứng chết lặng.
Suy niệm:
Những người sống cùng với chúng ta đều là anh em của nhau, vì tất cả chúng ta chỉ có một Cha trên trời. Trong một xã hội lẫn lộn những người xấu và tốt, thường chúng ta muốn tiêu diệt, loại trừ họ, hay gạt họ ra ngoài. Thế nhưng đối với Chúa, Ngài muốn chúng ta đối xử hiền hòa với nhau: “hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em”. Thật là một việc khó thực hiện, bởi vì làm sao chúng ta có thể tha thứ cho những người làm tổn thương chúng ta, làm sao chúng ta bỏ qua được những hành vi ngược đãi của họ. Nhìn vào gương mẫu của Chúa Giêsu, khi Ngài chịu khổ nạn và chết tức tưởi trên thập giá mà không một lời oán trách. Nhìn vào đó chúng ta sẽ thấy một tình yêu vô cùng vĩ đại mà Chúa đã dành cho những tội nhân đã xúc phạm đến Ngài. Đối với Chúa không có một kẻ thù nào vì Chúa đã biến họ thành bạn hữu.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã tha thứ và yêu thương tất cả chúng con như bạn hữu của Ngài, ước gì chúng con cũng biết trao ban tình yêu, lòng nhân hậu của Chúa cho anh em, nhất là những ai đã xúc phạm đến chúng con.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho