SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN 16 THƯỜNG NIÊN C

0
52

THỨ HAI

THỨ BA

THỨ TƯ

THỨ NĂM

THỨ SÁU

THỨ BẢY

THỨ HAI

Bài Ðọc I: (Năm II) Mk 6, 1-4. 6-8

Các ngươi hãy nghe Chúa phán: “Ngươi hãy đứng lên, hãy trình bày lời tố cáo của ngươi trước núi non, và các đồi hãy nghe tiếng của ngươi. Hỡi các núi và nền tảng kiên cố của địa cầu, hãy nghe Chúa tố cáo dân Người và biện luận với Israel.

“Hỡi dân Ta, Ta đã làm gì cho ngươi? Hay là Ta đã làm khổ ngươi điều gì? Hãy trả lời cho Ta biết. Chính Ta dẫn ngươi ra khỏi đất Ai-cập, đã giải thoát ngươi khỏi nhà nô lệ, và sai Môsê, Aaron và Maria đi trước mặt ngươi?”

Tôi sẽ hiến dâng vật gì lên Thiên Chúa cho xứng đáng? Hay là tôi sấp mình trước Thiên Chúa Tối Cao? Tôi sẽ dâng lên Người của lễ toàn thiêu và con bê một tuổi chăng? Chúa có hài lòng với hằng ngàn chiên đực, hoặc hằng muôn vàn dê đực béo tốt chăng? Tôi sẽ dâng con đầu lòng để đền tội ác của tôi, và dâng con cái tôi để đền chính tội tôi chăng?

Người hỡi, Ta sẽ chỉ cho ngươi việc phải làm, và việc nào Chúa đòi hỏi nơi ngươi: tức là ngươi hãy thực hiện công bình, quý mến lòng nhân lành, và khiêm tốn bước theo Thiên Chúa ngươi.

Phúc Âm: Mt 12, 38-42

Khi ấy, có mấy luật sĩ và biệt phái thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ”. Người trả lời: “Thế hệ hung ác gian dâm đòi một dấu lạ! Nhưng sẽ không cho dấu lạ nào, trừ dấu lạ tiên tri Giona. Cũng như xưa tiên tri Giona ở trong bụng cá ba đêm ngày thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba đêm ngày như vậy. Tới ngày phán xét, dân thành Ninivê sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và lên án nó, vì họ đã nghe lời tiên tri Giona mà sám hối tội lỗi, nhưng đây có Ðấng cao trọng hơn Giona. Ðến ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và lên án nó: vì bà từ biên thuỳ trái đất đã đến nghe lời khôn ngoan của vua Salomon, nhưng đây có Ðấng cao trọng hơn Salomon”.

 SUY NIỆM

Trong bài đọc I, tiên tri Mikha nói thay lời của Đức Chúa, Ngài trách móc họ: “Hỡi dân Ta, Ta đã làm gì cho ngươi? Hay là Ta đã làm khổ ngươi điều gì?”. Lời trách móc này phát xuất từ tấm lòng của một vì Thiên Chúa làm những chuyện tốt lành cho dân, nhưng họ đã không đón nhận.

Còn bài Tin Mừng hôm nay cho con thấy thái độ cứng lòng tin của mấy kinh sư và mấy người Pharisêu:

Trước hết, đây là lần đầu tiên các kinh sư và mấy người Pharisêu công khai đối đầu với Chúa:“Thưa Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ” (Mt12,38). Họ chỉ gọi Chúa là “Thầy”, xem Chúa như một người trí thức mà thôi. Đây là cách xưng hô thấp nhất trong các mức độ của đức tin. Chính vì không tin nên họ mới thách thức muốn xem dấu lạ Chúa làm. Thực ra trong chương 8 và chương 9, thánh Matthêu tường thuật đến 10 dấu lạ Chúa đã làm. Như vậy đâu phải họ không có mắt để nhìn thấy, hoặc không có tai để nghe người khác nói với nhau về các dấu lạ Chúa đã làm, nhưng cái thiếu quan trọng nhất nơi họ là thiếu đức tin. Họ không chấp nhận Ngài là Thiên Chúa vì họ cố chấp. Chúa đã đưa tấm gương của dân thành Ni-ni-vê, xấu xa và tội lỗi như vậy, nhưng khi nghe lời rao giảng của tiên tri Giôna đã biết ăn năn ám hối. Còn họ đã được nghe đích thân Chúa rao giảng và làm các dấu lạ, vậy mà họ vẫn không tin để biến đổi cuộc đời mình. Vì vậy họ sẽ bị phán xét.

Từ sự cố chấp của dân Chúa con nhìn đến thái độ sống đức tin của con. Chúa vẫn không ngừng mặc khải về Chúa cho con, vậy mà cuộc sống của con chưa biến đổi nhiều lắm, hoặc chỉ biến đổi cầm chừng, có nghĩa là khi nào tình cảm đạo đức trong con trào dâng mạnh mẽ, thì không cần lời Chúa, không cần lời động viên, nhắc nhở, con cũng tự động sống tốt, thậm chí tốt quá mức bình thường. Nhưng chỉ được một thời gian, mọi chuyện lại trở lại từ đầu, nhiều khi còn tệ hơn lúc ban đầu. Vì vậy, đời sống đạo không hệ tại tình cảm chóng qua, nhưng hệ tại ở việc nhận ra sự thật về Thiên Chúa. Khi nhận ra sự thật về Thiên Chúa, điều kế tiếp là con phải cảm nhận được hành động của Chúa đang diễn ra trong cuộc đời con. Khi biết và cảm nhận thực sự về Chúa, con mới có thể quyết tâm biến đổi cuộc đời cho phù hợp với tình yêu của Chúa. Tuy nhiên, không phải lúc nào con cũng có thể ý thức để đáp lại tình yêu của Chúa đâu, vì lắm lúc có những quyến rũ ngọt ngào, có những cám dỗ tinh vi, có những lôi cuốn mạnh mẽ khiến con không còn nhớ đến tình yêu của Chúa. Thực vậy vì Chúa thì con chỉ có thể cảm nhận chứ không thể nhìn thấy, trong khi những thứ cám dỗ khác thì lại sờ sờ trước mắt và lại rất ngọt ngào hấp dẫn. Vì vậy, lạy Chúa, làm sao để con luôn tỉnh thức? Có cách nào giúp con luôn hướng về Chúa? Khi tâm hồn con đầy Chúa, thì không gì có thể chiếm đoạt được con. Và lạy Chúa, đó là thái độ sống đức tin đúng đắn của con.

Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin cho con. Xin cho trái tim con được trở nên mềm mại để tình yêu Chúa có thể biến đổi được những sai lầm nơi con. Amen.

 THỨ BA

Bài Ðọc I: (Năm II) Mk 7, 14-15. 18-20

Lạy Chúa, với cây trượng của Chúa, xin chăn dắt dân Chúa, chăn dắt những con chiên thuộc quyền sở hữu của Chúa sống lẻ loi trong rừng, ở giữa núi Carmêlô. Tất cả được chăn dắt ở Basan và Galaad như ngày xưa. Như ngày ra khỏi Ai-cập, tôi cho nó thấy những việc lạ lùng. Có Chúa nào giống như Chúa là Ðấng dẹp tan mọi bất công, và tha thứ mọi tội lỗi của kẻ sống sót thuộc về Chúa? Chúa không khư khư giữ mãi cơn thịnh nộ của mình, vì Chúa ưa thích từ bi. Chúa còn thương xót chúng tôi, còn dày đạp những bất công của chúng tôi dưới chân Chúa, và ném mọi tội lỗi chúng tôi xuống đáy biển. Chúa ban cho Giacóp biết sự trung thành của Chúa, cho Abraham biết lòng từ bi mà Chúa đã thề hứa với tổ phụ chúng tôi từ ngàn xưa.

 

Phúc Âm: Mt 12, 46-50

Khi ấy, Chúa Giêsu còn đang nói với dân chúng, thì mẹ Người và anh em Người đứng ngoài tìm cách nói chuyện với Người. Có kẻ thưa rằng: “Kìa, mẹ Ngài và anh em Ngài đang đứng tìm Ngài ngoài kia”. Nhưng Người trả lời kẻ ấy rằng: “Ai là mẹ Ta, ai là anh em Ta?” Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ mà nói: “Ðây là mẹ Ta và là anh em Ta, vì hễ ai làm theo ý Cha Ta trên trời, thì người ấy là anh em, chị em và là mẹ Ta vậy”.

 SUY NIỆM

Bài đọc thứ nhất nói lên việc Thiên Chúa muốn quy tụ dân Chúa thành một dân riêng để Ngài chăm sóc. Việc Thiên Chúa quy tụ những người tin vào Chúa thành một dân tộc chính là tình yêu thương của Thiên Chúa.

Còn trong đoạn Tin Mừng này, con thấy Chúa có vẻ vô tình quá. Vô tình vì mẹ và anh em của Chúa đến thăm mà cũng không vui mừng và đón tiếp. Chúa phải nghĩ đến tâm trạng của Mẹ và người thân của mình chớ! Họ đã phải vượt đường xá xa xôi chỉ đến thăm Chúa thôi, vậy mà Chúa nói một câu nếu con là mẹ và anh em của Chúa, con sẽ từ Chúa luôn: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” (Mt 12, 48). Nghe xa lạ và vô tình hết sức!

Tuy nhiên khi đọc kỹ đoạn Tin Mừng này con mới thấy được đâu là chuyện Chúa quan tâm. Có phải là gia đình tự nhiên với cha mẹ, anh chị em, bà con họ hàng hay không? Chúa đã từng nói: “Ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống đời đời làm gia nghiệp” (Mt 19, 29). Vì vậy, điều Chúa quan tâm là tập họp mọi người trong một gia đình mới, gia đình thiêng liêng. Nói như vậy không phải Chúa từ bỏ gia đình ruột thịt của mình, nhưng nếu gia đình ruột thịt của Chúa cũng đồng ý vào trong gia đình thiêng liêng mới này thì vẹn cả đôi đường. Còn nếu gia đình ruột thịt không chấp nhận vào trong gia đình mới, thì Chúa dạy con cũng phải biết mạnh dạn từ bỏ, vì Chúa đã từng nói bất cứ điều gì ngăn cản con đến với Chúa con cũng phải từ bỏ.

Cũng qua đoạn Tin Mừng này, con thấy ai sẽ là những người thuộc về gia đình mới của Chúa? Thưa đó là những người: “Thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời” (Mt 12, 50).

Lạy Chúa, từ lời Chúa hôm nay, con thấy được đòi hỏi của Tin Mừng là phải mạnh dạn chọn lựa để thuộc về gia đình nào. Từ đó con nhìn đến bản thân con, con đã là người thân của Chúa chưa? Để kiểm chứng điều đó, con xem mình đã “Thi hành ý muốn của Chúa Cha” chưa? Mà ý muốn của Chúa Cha là gì? Thưa đó là tin vào Đức Giêsu Kitô và sống theo Tin Mừng Ngài loan báo. Tin Mừng mà Ngài đã loan báo không gì khác hơn là con có một người Cha ở trên trời hằng yêu thương chăm sóc và muốn con thay đổi cuộc đời co phù hợp với tình yêu thương của Chúa. Vì vậy tin vào Chúa đòi hỏi con phải biến đổi cuộc đời như lời mời gọi của Chúa: “Hãy sám hối vì Nước Trời đã đến gần” (Mt 3, 2). Đồng thời Tin Mừng đó đòi hỏi con phải thể hiện sự sám hối một cách cụ thể qua đời sống yêu thương của Chúa. Yêu Chúa, yêu anh em như Chúa  đã dạy.

Lạy Chúa, xin cho con biết từ bỏ những ràng buộc con đến với Chúa, để con được kể vào số những người trong gia đình của Chúa. Xin cho đời sống của con thể hiện mình là con cái của Chúa qua việc sống yêu thương một cách chân thành. Amen.

THỨ TƯ

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 1, 1. 4-10

Lời của Giêrêmia, con trai của Helcia, thuộc gia tộc tư tế định cư ở Anathoth, thuộc lãnh thổ Bengiamin.

Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Trước khi tạo thành ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi, và trước khi ngươi ra khỏi lòng mẹ, Ta đã hiến thánh ngươi, Ta đã đặt ngươi làm tiên tri cho các dân tộc”. Và tôi đã thưa lại: “A, a, lạy Chúa là Thiên Chúa, con đâu có biết ăn nói, vì con còn con nít”. Nhưng Chúa phán cùng tôi rằng: “Ngươi đừng nói: Con là con nít, vì ngươi sẽ đi đến với những kẻ Ta sẽ sai ngươi đi; ngươi sẽ nói mọi điều Ta sẽ truyền dạy ngươi nói. Ngươi đừng sợ họ, vì Ta sẽ ở với ngươi để bảo vệ ngươi”. Chúa phán như thế. Và Chúa giơ tay sờ miệng tôi mà nói với tôi rằng: “Ðây Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi. Ðây hôm nay Ta ban quyền cho ngươi trên các dân tộc và trên các vương quốc, để ngươi lật đổ và đập phá, phân tán và tiêu diệt, xây dựng và vun trồng”.

 Phúc Âm: Mt 13, 1-9

Ngày ấy, Chúa Giêsu ra khỏi nhà và đi đến ngồi ở ven bờ biển. Dân chúng tụ tập quanh Người đông đảo đến nỗi Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. Và Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều. Người nói:

“Này đây, có người gieo giống đi gieo lúa. Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời bay đến ăn mất. Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên, vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ sâu, nên nó khô héo. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết nghẹt. Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có hạt được sáu mươi, hạt ba mươi. Ai có tai để nghe, thì hãy nghe”.

 SUY NIỆM

Sứ mạng của ngôn sứ là: “Ngươi sẽ nói mọi điều Ta sẽ truyền dạy ngươi nói. Ngươi đừng sợ họ, vì Ta sẽ ở với ngươi để bảo vệ ngươi”. Mặc dù lời họ rao giảng có thể sẽ không được người ta đón nhận, hoặc đón nhận với những thái độ không đúng đắn, nhưng đã là lời thì phải phá ra. Hơn thế nữa, lời phát ra của ngôn sứ không phải của họ, nhưng “Ðây Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi. Ðây hôm nay Ta ban quyền cho ngươi trên các dân tộc và trên các vương quốc, để ngươi lật đổ và đập phá, phân tán và tiêu diệt, xây dựng và vun trồng”. Vì vậy họ cứ mạnh dạn rao giảng.

Khi thấy dân chúng theo mình đông như vậy, con tưởng là Chúa sẽ vui mừng, hãnh diện vì những lời giảng dạy của mình có sức hấp dẫn người ta. Nhưng không, Chúa biết đám đông ô hợp này không phải tất cả đều muốn nghe những lời giảng dạy của Chúa đâu, nhưng có một số người theo Chúa vì mục đích khác. Vì vậy mà Chúa đã mở miệng nói với họ về dụ ngôn người gieo giống. Từ đó cho dân chúng nhìn lại thái độ lắng nghe lời Chúa của họ.

Có những người theo Chúa vì ham vui, nên nghe lời giảng dạy của Chúa xong là quên ngay, vì họ đâu bận tâm tới. Thấy người ta theo Chúa đông quá nên họ cũng theo Chúa như một phong trào. Lời Chúa cũng được gieo vào tâm hồn của họ, nhưng tâm hồn họ như mảnh đất bên vệ đường, nên hật giống nào rớt xuống cũng bị chim chóc lượm mất.

Có những người theo Chúa để dò xét. Tâm hồn họ đã ra chai đã. Họ cũng được nghe giảng, cũng được nhìn thấy những dấu lạ Chúa làm, nhưng vì cố chấp nên họ không đón nhận lời Chúa. Lời Chúa cũng được gieo vào tâm hồn họ, có những lúc họ cũng bị đánh đọng, nhưng vì chưa sâu sắc nên đó chỉ là cảm giác thoáng qua, sau đó họ lại chống đối Chúa.

Có những người thành tâm thiện chí theo Chúa, nhưng sau đó trở về nhà bị người ta chọc ghẹo, nói gần nói xa nên hạt giống lời Chúa cũng bị bóp nghẹt luôn. Có những người nghe lời Chúa, muốn sống lời Chúa, nhưng những cám dỗ vật chất, danh vọng, thú vui đã bóp nghẹt thiện vươn lên của họ.

Sau cùng, cũng có những người theo Chúa vì niềm tin. Họ khao khát được ở gần Chúa, muốn được nghe Chúa giảng dạy, vì lời Chúa có sức mạnh cải hóa tâm hồn họ. Đó là những mảnh đất màu mỡ, khi lời Chúa được gieo vào thì sẽ nảy mầm, lớn lên và trổ sinh bông hạt tùy theo nỗ lực của mỗi người: “Hạt được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục” (Mt 13,8).

Qua lời Chúa hôm nay con thấy được tình yêu thương của Chúa. Dù con người có theo Chúa vì bất cứ lý do gì đi nữa, dù mảnh đất tâm hồn họ có thuộc loại nào đi nữa thì Chúa cũng vẫn quảng đại gieo giống. Đứng trước tình yêu thương đó, con phải lo cải  tạo mảnh đất tâm hồn con để hạt giống lời Chúa có thể nảy mầm.

Muốn cải tạo mảnh đất tâm hồn, trước hết đòi hỏi con phải có thiện chí để nỗ lực mỗi ngày chứ không phải chỉ là một ngày một bữa. Khởi đầu bằng việc tha thiết nài xin Chúa cho con nhận ra tâm hồn mình thuộc loại đất nào. Kế đến phải thể hiện quyết tâm của mình bằng những việc làm đạo đức như siêng năng đọc kinh cầu nguyện, học hỏi lời Chúa, tham dự thánh lễ, yêu thương giúp đỡ người khác… Có như vậy mới mong cải thiện được mảnh đất tâm hồn con.

Lạy Chúa, xin ban cho con biết kiên trì nhẫn nại để cải thiện mảnh đất tâm hồn. Và xin cho hạt giống Chúa gieo vãi vào tâm hồn con được nảy mầm, lớn lên và sinh hoa kết quả dồi dào. Amen.

 THỨ NĂM

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 2, 1-3. 7-8. 12-13

Ðây lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Ngươi hãy đi và hãy la vào tai Giêrusalem rằng: Ðây Chúa phán: Ta đã nhớ mối tình thanh xuân của ngươi, nhớ đến tình yêu thời đính hôn của ngươi, khi đó ngươi theo Ta trong sa mạc, trong phần đất chưa gieo trồng. Lúc ấy Israel đã được thánh hiến cho Chúa, và là hoa quả đầu mùa của Người; những ai động đến nó, phải đắc tội và phải chuốc lấy tai hoạ”. Chúa phán như vậy.

“Ta đã dẫn dắt các ngươi vào đất phì nhiêu, để các ngươi hưởng dùng hoa quả của nó; nhưng vừa ở đó, các ngươi đã làm dơ bẩn đất của Ta và biến cơ nghiệp Ta thành nơi ghê tởm. Các tư tế không nói: ‘Chúa ở đâu?’; (các kẻ) nắm giữ lề luật không nhìn biết Ta, còn các chủ chăn thì phản bội Ta, và các tiên tri lại nhân danh Baal mà nói tiên tri và chạy theo các bụt thần giả trá”.

Chúa lại phán: “Hỡi tầng trời, hãy kinh ngạc về điều này, và hỡi các cửa trời, hãy ưu sầu thảm não! Vì chưng, dân Ta đã phạm hai tội xấu xa: Họ đã từ bỏ Ta là nguồn nước hằng sống, để đào những giếng rạn nứt không giữ nước được”.

 Phúc Âm: Mt 13, 10-17

Khi ấy, các môn đệ đến gần thưa Chúa Giêsu rằng: “Tại sao Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ?” Người đáp lại: “Về phần các con, đã cho biết những mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không cho biết. Vì ai đã có, thì ban thêm cho họ được dư dật; còn kẻ không có, thì cái họ có cũng bị lấy đi. Bởi thế, Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ: vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết. Thế mới ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói về họ rằng: “Các ngươi lắng tai nghe mà chẳng hiểu, trố mắt nhìn mà chẳng thấy gì. Vì lòng dân này đã ra chai đá, họ đã bịt tai, và nhắm mắt lại, kẻo mắt thấy được, tai nghe được, và lòng chúng hiểu được mà hối cải, và Ta lại chữa chúng cho lành”.

“Phần các con, phúc cho mắt các con vì được thấy; và phúc cho tai các con vì được nghe. Quả thật, Thầy bảo các con: Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe”.

 SUY NIỆM

Thiên Chúa sai Giêrêmia nhắc lại cho dân “mối tình thanh xuân của ngươi, nhớ đến tình yêu thời đính hôn của ngươi”. Ngài muốn cho dân đến với Ngài bằng tất cả tình yêu thương chứ không gượng ép. Khi họ cứng đầu cứng cổ, làm những việc sai trái, Ngài không trừng phạt, nhưng chỉ gợi nhớ lại “cái thuở ban đầu lưu luyến ấy”, để nếu họ còn mặn nồng với Ngài thì Ngài sẵn sàng tha thứ cho những lầm lỗi trong quá khứ của họ.

Sau khi Chúa kể dụ ngôn người gieo giống, đệ tử của Chúa xầm xì, to nhỏ với nhau. Họ nói Chúa là người quanh co, có gì nói đại cho rồi, ở đó nói lòng vòng chi cho mệt. Sở dĩ họ nói như vậy là bởi vì khi Chúa dùng dụ ngôn để nói, Chúa không nói thẳng vào người nào, nhưng hễ ai đúng với tình trạng của mình thì lo sửa đổi. Cho nên khi Chúa nói hạt giống rơi bên vệ đường, rơi trên sỏi đá, rơi trong bụi gai thì các môn đệ mắt láu lia, người này nhìn người kia, người kia nhìn người nọ với ngụ ý: “Thầy nói mày đó!” Có ông thì bảo: “Không phải đâu, tụi mình là đệ tử ruột của Thầy mà, dễ gì Thầy nói tụi mình, Thầy nói dân chúng đó!” Có ông đưa ra ý kiến hỏi xem Thầy nói ai, nói để làm gì. Và chắc chắn nhiệm vụ này đượ giao cho Gioan.

Khi nghe họ thắc mắc tại sao Chúa dùng dụ ngôn để nói, Chúa Giêsu đã trả lời. Câu trả lời này làm cho các ông hú hồn và nở lỗ mũi, vì rõ ràng Thầy không nói về họ, mà nói về đám đông: “Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không” (Mt 13, 11). Khi nghe Chúa nói điều này con không đồng ý, vì các môn đệ xem ra có ai “hiểu rõ mầu nhiệm Nước Trời” đâu? Tuy nhiên nếu hiểu được ý của Chúa, tâm của Chúa thì con mới “tâm phục khẩu phục”.

Chúa nói điều đó là vì Chúa yêu thương các môn đệ. Hiện tại các ông được nghe, được thấy, nhưng sau này khi đến thời, đến buổi thì các ông sẽ hiểu. Con biết được điều đó là nhờ câu kế tiếp Chúa nói: “Ai đã có thì được cho thêm, và sẽ có dư thừa; còn ai không có thì ngay cái đang có cũng sẽ bị lấy đi” (Mt13, 12). Cái các môn đệ đang “có” là họ được nghe giảng, được nhìn thấy những dấu lạ Chúa làm. Sau này Chúa sẽ cho thêm họ việc hiểu lời Chúa phán. Còn “họ” thì họ tưởng là mình đã có đầy đủ rồi nên không cần đón nhận thêm, vì vậy Chúa sẽ lấy lại cả những cái mà Chúa đã ban cho, đó là hạt giống lời Chúa. Chúa đã gieo mà nó không sinh bông kết trái, nên Chúa sẽ không cho họ khả năng hiểu được lời Chúa.

Khi mới nghe điều này con tưởng là Chúa làm hiểm không muốn cho người ta hiểu được lời Chúa. Nhưng không phải thế, mà đó là cách nói của người Do Thái. Họ quy tất cả về nguyên nhân đệ nhất là chính Chúa, trong khi nguyên nhân đệ nhị là do họ cố chấp không chịu đón nhận lời Chúa. Vì vậy ở đây việc họ không thể hiểu lời Chúa là do họ cố chấp.

Lạy Chúa, từ sự thật về lời Chúa hôm nay cho con một thái độ sống mới, đó là Chúa luôn yêu thương và muốn cho hạt giống lời Chúa được nảy nở trong tâm hồn con, vì thế con phải biết trân trọng hạt giống đó để nỗ lực sống, dù có nhiều khi con không hiểu biết đường lối của Chúa, nhưng cứ khiên trì nhẫn nại, sau này Chúa sẽ cho thêm. Amen.

 THỨ SÁU

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 3, 14-17

Chúa phán: “Hỡi con cái phản loạn, hãy hối cải, vì Ta là chủ các ngươi, Ta sẽ chọn trong các ngươi một người trong mỗi thành và hai người trong mỗi chi họ; Ta sẽ dẫn các ngươi lên Sion. Ta sẽ ban cho các ngươi những chủ chăn theo như ý Ta, để họ dùng lý trí và khôn ngoan chăn dắt các ngươi”.

Chúa lại phán: “Trong những ngày ấy, khi các ngươi sinh sản ra nhiều trong xứ, thì người ta không còn nói đến Hòm Bia Thiên Chúa nữa. Người ta sẽ không còn nghĩ tới, nhớ tới, hối tiếc và tạo lập hòm bia khác nữa.

“Lúc đó, người ta sẽ gọi Giêrusalem là ngai của Chúa, mọi dân tộc nhân danh Chúa mà quy tụ tại Giêrusalem, và họ không theo lòng gian ác độc dữ của mình nữa”.

 Phúc Âm: Mt 13, 18-23

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Vậy các con hãy nghe dụ ngôn về người gieo giống: Kẻ nào nghe lời giảng về Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp lấy điều đã gieo trong lòng nó: đó là kẻ thuộc hạng gieo dọc đường. Hạt rơi trên đá sỏi là kẻ khi nghe lời giảng, thì tức khắc vui lòng chấp nhận, nhưng không đâm rễ sâu trong lòng nó: đó là kẻ nông nổi nhất thời, nên khi cuộc bách hại, gian nan xảy đến vì lời Chúa, thì lập tức nó vấp ngã. Hạt rơi vào bụi gai, là kẻ nghe lời giảng, nhưng lòng lo lắng việc đời, ham mê của cải, khiến lời giảng bị chết ngạt mà không sinh hoa kết quả được. Hạt gieo trên đất tốt, là kẻ nghe lời giảng mà hiểu được, nên sinh hoa kết quả, đến nỗi có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi”.

 SUY NIỆM

Khi đọc đoạn Tin Mừng hôm nay con thấy nếu Chúa là một bác nông dân thì Chúa sẽ nghèo suốt đời, vì không có bác nông dân nào đụng đâu gieo đấy, gieo đâu cũng được: vệ đường cũng gieo, sỏi đã cũng gieo, bụi gai cũng gieo… Nhưng sự thường những người làm ruộng trước khi gieo xạ, người ta phải làm đất cho màu mỡ bằng cách canh nước, cày bừa. Nếu mảnh đất có cỏ dại thì người ta phải nhổ cỏ, xịt thuốc… Bởi vì Chúa không phải là một bác nông dân, mà Chúa là Thiên Chúa nên cách hành động của Chúa không giống như con người chúng con. Tuy nhiên nếu nói theo ngôn ngữ của con người thì Chúa là một người phung phí ơn cứu độ. Tỉ lệ thành công trong chương trình của Chúa là ¼, bỏ bốn mà ăn chỉ được một mà thôi.

Hạt giống lời Chúa được gieo một cách phung phí vào tâm hồn con không luôn là mảnh đất nào nhất định. Có khi tâm hồn con là mảnh đất hoang bên vệ đường, có khi là mảnh đất đầy sỏi đá, có khi đầy gai góc, nhưng cũng có khi là mảnh đất tốt.

Tâm hồn con sẽ là mảnh đất hoang khi đời sống đạo của con như một việc bổn phận, làm cho có, cho qua, để rồi khi tham dự những nghi lễ phụng vụ, khi làm những việc đạo đức xong tâm hồn con cũng chẳng còn đọng lại một chút nào hết.  Càng tệ hại hơn khi con là một người có nhiệm vụ rao giảng lời Chúa một cách chính thức, nhưng thử hỏi những lời rao giảng của con mấy khi xuất phát từ những cảm nghiệm sâu xa, từ chính mối tương giao thân tình giữa con và Chúa; hay con chỉ rao giảng dựa trên kiến thức, dựa trên sách vở có sẵn?

Tâm hồn con sẽ là mảnh đất đầy sỏi đá khi lời Chúa cũng tồn tại cùng với những đau khổ, những lo toan, những thử thách trong cuộc đời. Đương nhiên những điều đó là phải có trong đời sống của con, nhưng điều đáng nói là con để cho lời Chúa bị trộn lẫn giữa những điều đó, để rồi bị những đau khổ, những lo toan, những thách đó làm cho chết nghẹt đi. Đúng ra những đau khổ, những lo toan, những thử thách trong cuộc đời phải là cơ hội cho hạt giống lời Chúa được lớn mạnh hơn, nhưng bởi vì con con để cho tâm hồn mình bị những thứ đó chi phối, con chỉ tìm cách để thoát khỏi những lo toan bộn bề đó mà quên sự hiện diện của Chúa.

Tâm hồn con sẽ là mảnh đất đầy gai góc khi con để cho mình chạy theo những tính toán, hơn thua, danh lợi và bã phù vân. Lời Chúa làm sao có thể tồn tại cùng những bề bộn trong tâm hồn con.

Tâm hồn con cũng có khi là mảnh đất tốt khi con nghe lời Chúa, hiểu lời Chúa và nhất là đem lời Chúa ra thực hành trong cuộc sống của mình.

Lạy Chúa, mảnh đất tâm hồn con luôn thay đổi tùy theo mức độ gắn bó của con với Chúa. Vì vậy, làm sao để con luôn ý thức sụ hiện diện của Chúa trong cuộc đời, thì lúc đó con mới con thể cải tạo tâm hồn con để đón nhận được hạt giống lời Chúa. Khi con ý thức sự hiện diện của Chúa, thì cũng giống như nhà nông phải vất vả để canh nước trong ruộng mình, phải thường xuyên tới lui đồng ruộng để xem cỏ dại hay sâu bọ có phá hoại gì không… Có được như thế thì hạt giống lời Chúa gieo vãi mới có thể nảy mầm và trổ sinh bông hạt được. Amen.

 THỨ BẢY

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 7, 1-11

Lời Chúa phán cùng Giêrêmia rằng: Ngươi hãy đứng nơi cửa đền thờ Chúa, và rao giảng lời này rằng: Hỡi toàn thể Giuđa, là những người vào cửa này mà thờ lạy Chúa, hãy nghe lời Chúa. Ðây Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Israel phán: Các ngươi hãy cải thiện lối sống và hành động các ngươi, thì Ta sẽ ở với các ngươi tại chốn này. Các ngươi đừng tin theo lời dối trá này: Ðây có đền thờ Chúa, đền thờ Chúa, đền thờ Chúa! Vì nếu các ngươi cải thiện lối sống và hành động các ngươi, nếu các ngươi ăn ở ngay thẳng theo lề luật với những người trong nhà và những người thân cận, nếu các ngươi không áp bức ngoại kiều, trẻ mồ côi, và những người goá bụa, nếu các ngươi không đổ máu người vô tội tại chốn này, nếu các ngươi không chạy theo các thần ngoại lai mà mang hoạ vào mình, thì Ta sẽ ở với các ngươi tại chốn này, tại lãnh thổ mà Ta đã ban cho tổ phụ các ngươi từ đời này đến đời nọ.

Nhưng kìa, các ngươi tin tưởng vào những lời dối trá không sinh ích lợi gì cho các ngươi, như: trộm cướp, giết người, ngoại tình, thề dối, thờ cúng Baalim, chạy theo các thần ngoại lai mà các ngươi không biết; rồi các ngươi đến đứng trước mặt Ta trong đền thờ này là nơi kêu cầu thánh danh Ta, mà nói rằng: “Chúng tôi đã được bảo đảm để tiếp tục làm những việc ghê tởm đó”. Vậy, dưới mắt các ngươi, nhà này là nơi khẩn cầu thánh danh Ta, đã trở thành hang trộm cướp rồi sao? Chúa lại phán: Còn Ta, Ta hiện diện và Ta đã thấy rõ.

 Phúc Âm: Mt 13, 24-30

Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: Nước trời giống như người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Trong lúc mọi người ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo cỏ lùng vào ngay giữa lúa, rồi đi mất.

Khi lúa lớn lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng lộ ra. Ðầy tớ chủ nhà đến nói với ông rằng: “Thưa ông, thế ông đã không gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Vậy cỏ lùng từ đâu mà có?” Ông đáp: “Người thù của ta đã làm như thế”. Ðầy tớ nói với chủ: “Nếu ông bằng lòng, chúng tôi xin đi nhổ cỏ”. Chủ nhà đáp: “Không được, kẻo khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ luôn cả lúa chăng. Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ gặt: Các anh hãy nhổ cỏ lùng trước, rồi bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất vào lẫm cho ta”.

 SUY NIỆM

Thờ phượng Đức Chúa và sống theo đường lối ngay của Ngài hoặc là “thờ cùng Baalim, chạy theo các thần ngoại lai” để rồi “trộm cướp, giết người, ngoại tình, thề dối”… phải là sự chọn lựa dứt khoát của con người. Tuy nhiên khi thấy con người chọn thờ những hư “ngoại lai” và sống bất chính, Thiên Chúa không trừng phạt họ, nhưng Ngài vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Vì thế cung cách của Thiên Chúa không giống với cung cách của loài người.

Trong bài Tin mừng hôm nay, lại một lần nữa con thấy cách hành động của Chúa không giống như cách hành động của con người. Theo lẽ thường tình của nhà nông, khi thấy trong ruộng mình xuất hiện cỏ dại hoặc sâu bọ thì phải lo tiêu diệt, kẻo nó hút hết chất dinh dưỡng của cây lúa. Còn Chúa thì lại không hành động như thế. Ngài vẫn để cỏ dại sống chung với cây lúa. Không phải Ngài không có phương pháp tận diệt. Nhưng Ngài chậm trễ vì biết rằng trước sau gì sự dữ cũng bị tiêu diệt thôi, kéo dài thời gian biết đâu dữ hóa thành lành, xấu biến thành tốt, tội lỗi biến thành thánh thiện thì sao.

Qua lời Chúa nói với đầy tớ: “ Kẻ thù đã làm đấy!” (Mt 13, 28), con biết được xã hội, Giáo Hội, và chính bản thân con luôn có thế lực của “kẻ thì” ở bên cạnh. Thấy mảnh đất tốt thì cỏ lùng sẽ nhảy vào để dành đất sống với lúa. Tâm hồn con được Chúa gieo vãi hạt giống lời Chúa, nhưng cũng bị ma quỷ gởi vào mầm mống tội lỗi. Ma quỷ muốn phá hoại chương trình của Chúa. Kẻ thù muốn tiêu diệt con cái Chúa. Bóng tối muốn lấn át ánh sáng… Vì vậy không lạ gì khi thấy xã đầy dẫy những bất công hận thù, chiến tranh, giết chóc; Giáo Hội không thiếu những tranh giành, chà đạp, phe phái và gương mù gương xấu; bản thân con tràn ngập những đam mê, những tội lỗi, những bất toàn. Đó là một sự thật.

Tuy nhiên đứng trước sự thật đó con không được bi quan, chán nản, thất vọng, thậm chí hành động một cách điên rồ để mong muốn tiêu diệt sự xấu, vì con không có khả năng chống đối lại với ma quỷ bằng sức mạnh của riêng con. Chính Chúa thừa khả năng để bắt ma quỷ phải khuất phục, nhưng Chúa vẫn để cho thế lực của ma quỷ cùng song hành với con cái của Chúa. Chúa hy vọng con cái của ma quỷ sẽ ăn năn sám hối, cải thiện cuộc đời hầu được ơn cứu độ của Chúa.

Qua lời Chúa hôm nay con thấy được sự kiên nhẫn chờ đợi của Chúa. Vậy con phải sống làm sao để sự kiên nhẫn chờ đợi của Chúa khỏi trở nên uổng phí, bằng việc con lo cải thiện cuộc sống, không sống theo con người cũ, nhưng biết sống theo giá trị của Tin Mừng Chúa đã rao giảng. Đồng thời vì Chúa đã yêu thương chờ đợi mà không kết án con, thì con cũng không được quyền kết án anh chị em con mỗi khi họ sa ngã phạm tội. Con phải biết nghĩ đến tương lai của họ. Giả dụ hiện tại họ là người xấu, nhưng mai mốt họ sẽ trở thành người tốt thì sao. Nhìn vào các Tông đồ và nhiều tấm gương trong Tin Mừng con thấy được đó. Phêrô từng chối Chúa, nhưng sau này yêu Chúa một cách mạnh liệt nên được Chúa chọn làm nền tảng của Giáo Hội. Phaolô nhiệt thành bắt bớ đạo Chúa, lại trở thành Tông đồ của dân ngoại. Mađalêna làm nghề bậy bạ, lại trở thành người nữ truyền giáo đầu tiên. Augustinô với quá khứ không tốt đẹp, lại trở thành vị thánh tiến sĩ của Hội Thánh…

Lạy Chúa, nhìn như thế không phải để con ỷ lại mà cứ sống xấu xa tệ hại, nhưng để con tin tưởng vào tình yêu thương của Chúa mà lo cải thiện cuộc sống của mình. Xin cho con ơn sớm nhìn ra nhìn sai lỗi của mình để biết sửa đổi cho phù hợp với tư cách là con cái Chúa. Amen.