ÁNH SAO ĐỨC TIN- Suy niệm Lời Chúa Lễ Hiển Linh

0
45

Một biến cố trọng đại xảy ra tại Bêlem, miền Giuđê, thời vua Hêrôđê trị vì, đó là biến cố Đức Giêsu ra đời. Các mục đồng thì được thiên sứ hiện ra báo tin. Họ đã đến chiêm ngắm và thờ lạy. Là dân ngoại, mấy nhà chiêm tinh từ phương đông lại khám phá ra vì sao của Đức Vua Dân Do thái vừa mới sinh ra,và họ đã lên đường tìm về Giêrusalem để bái lạy; trong khi đó, vua Hêrôđê và cả thành Giêrusalem thì không hay biết gì, dù trong sách ngôn sứ đã chép: “Phần người, hỡi Bêlem, miền đất Giuđa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giuđa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Ítraen dân Ta sẽ ra đời.”

Cuộc hành trình của ba nhà thông thái về Giêrusalem để bái lạy Vua dân Do thái nói lên niềm khát vọng kiếm tìm chân lý và sự cứu độ. Qua thiên nhiên, họ đã nhận ra ánh sao xuất hiện nơi họ đang sống là dấu hiệu của Vua dân Do thái. Thiên Chúa bằng cách này hay cách khác vẫn tỏ hiện cho con người sự hiện diện và hành động của Ngài. Chỉ những ai bền chí, tin tưởng cố tìm đến Ngài, Ngài sẽ tỏ hiện cho họ. Ba nhà chiêm tinh là những người dân ngoại nhưng qua thiên nhiên, họ đã nhận ra ánh sáng, trong khi đó các nhà lãnh đạo Do Thái có Kinh Thánh, lại không nhận ra.

Ngày lễ Hiển Linh cho chúng ta thấy: Ơn cứu rỗi của Thiên Chúa không dành riêng cho một số người hay một dân tộc nào, nhưng là cho hết mọi người. Ngài mặc khải và mời gọi người Do thái và dân ngoại cùng chia sẻ như nhau về ơn cứu độ. Ơn cứu độ của Thiên Chúa được mang đến cho hết mọi người, vì tất cả mọi người đều là những chi thể của Thân Thể Đức Kitô. Thánh Phaolô trong thư gửi tín hữu Êphêxô cũng đã khẳng định: “ Trong Đức Giêsu Kitô và nhờ Tin Mừng, các dân ngoại cùng được thừa kế gia nghiệp với người Do thái, cùng làm thành một thân thể và cùng chia sẻ điều Thiên Chúa hứa.”( Ep 3:5)

Lễ Hiển Linh đã phá vỡ bức tường ngăn cách giữa người Do thái và dân ngoại, phá vỡ những thành kiến, mặc cảm giữa người đã tin và người chưa tin Thiên Chúa.

Vì sao đã hướng dẫn các nhà thông thái đến với Hài Nhi Giê su, thì nhiệm vụ của những ai đã đón nhận ánh sáng đức tin cũng phải  hướng dẫn chính mình và những người chưa nhận biết Thiên Chúa vượt qua đêm tối để tìm về với ánh sáng.

Một hôm, sư phụ ngạc nhiên nghe thấy tiếng la lối, cãi vã trong sân nhà mình. Hỏi ra thì được biết có một trong những đệ tử của mình đang có mặt trong cuộc cãi vã đó. Ông cho gọi đệ tử ấy vào và hỏi lý do. Đệ tử nọ thưa: “Thưa thầy, có một nhóm học giả đến thăm thầy. Con bảo với họ rằng thầy không có thời giờ cho những người mà đấu óc chỉ ngập đầy những sách vở và tư tưởng, nhưng thiếu sự khôn ngoan. Họ chính là những người, do lòng tự phụ , đã tạo ra những giáo điều và bao sự chia rẽ cho người ta ở khắp nơi.” Thầy mỉm cưới nhận xét: “ Đúng lắm, đúng lắm! Nhưng hãy nói cho ta về phần con. Không phải do lòng tự phụ muốn tỏ ra mình khác với các học giả ấy mà con đã gây ra sự xung đột và chia rẽ này sao?

Ba nhà chêm tinh đã mau mắn đi theo ánh sao dẫn đường, nhưng trên đường đi, cũng đã có lúc họ lạc mất ánh sao. Họ mất phương hướng và đi trong tăm tối. Họ đã phải dò la, tìm hỏi; và nhờ Kinh Thánh, họ lại thấy ánh sao xuất hiện. Họ vui mừng và đã đến được với Hai Nhi. Trong cuộc sống của người Kitô hữu, tuy đã đón nhận được ánh sao đức tin, nhưng cũng có lúc mất phương hướng, mất đức tin. Phải qua cộng đoàn và Tin Mừng để tìm lại ánh sao ấy. Cuộc hành trình của ba nha chiêm tinh cũng là cuộc hành trình đức tin của mỗi người Kitô hữu chúng ta.

Sau khi đã tìm gặp được Hài Nhi, mấy nhà chiêm tinh đã tìm con đường khác mà về; cũng thế, khi đức tin đã được chiếu sáng, chúng ta cũng phải tìm con đường khác mà đi. Con đường ấy là từ bỏ những nếp sống cũ để sốn theo Tin Mừng là yêu thương phục vụ Thiên Chúa và phục vụ tha nhân.