Phút lắng đọng Lời Chúa từ ngày 12.07 đến ngày 17.07.2021

0
16

Phút lắng đọng Lời Chúa từ ngày 12.07 đến ngày 17.07.2021

12.07.2021

THỨ HAI TUẦN XV THƯỜNG NIÊN

Mt 10,34-11,1

Lời Chúa:

“Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng với Thầy”. (Mt 10,38)

Câu chuyện minh họa:

Một thiếu nữ đẹp, con nhà quyền quý muốn nhập vào một dòng tu rất khắc khổ. Để thử thách ơn kêu gọi của cô. Mẹ bề trên vẽ lên một bức tranh rất đáng sợ về những đòi hỏi khắt khe của tu viện. Nghe xong, cô bé có vẻ lung lay im lặng. Một lúc sau Mẹ bề trên hỏi:

– Con không nói gì ư?

– Thưa Mẹ, con chỉ có một câu hỏi: trong nhà dòng này có nhiều Thánh Giá không?

– Ồ, khắp nơi trong nhà dòng, chỗ nào cũng có Thánh Giá.

– Vậy thì thưa Mẹ, con hy vọng sẽ không gặp khó khăn gì cả, bởi vì mọi nơi và trong mọi giây phút, con đều có Thánh Giá bên cạnh con. Con có thể chịu đựng được tất cả.

Suy niệm:

Người môn đệ được Chúa gọi theo Chúa để bước đi trên con đường thập giá. Nói đến thập giá là nói đến đau khổ, hy sinh và chết chóc. Con đường ấy chẳng mấy ai muốn đi, nhưng nó luôn có trong cuộc đời của mỗi người, và không ai tránh khỏi. Người Do Thái coi thập giá là một hình phạt đối với những tội nhân. Nhưng khi cây thập giá ấy Chúa Giêsu đã nằm lên trên đó, chịu chết để chuộc tội cho nhân loại thì cây thập giá ấy trở thành cây thánh giá. Cây mang lại sự sống, biểu tượng của tình yêu và lòng thương xót.

Người Kitô hữu chúng ta được mời gọi theo Chúa để vác lấy cây thập giá đời mình “Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình, vác Thập giá mình mà theo Ta”. Vì thế, theo Chúa, phải chăng là chấp nhận sự hy sinh, đau khổ, chấp nhận mọi gian nan thử thách?. Thật vậy, thập giá mà con người dành cho nhau là những bản án, và thay vì vác thập giá của bản thân mình, con người lại chất thập giá của mình lên vai người khác.

Lạy Chúa, xin cho con biết say mến thánh giá đời mình dù nó có chút sần sùi, gai góc nhưng có Chúa là sức mạnh sẽ giúp con vượt thắng, vì con biết rằng vinh quang thập giá Chúa sẽ chờ đón con ở cuối con đường, chỉ cần con tin và trung thành.

13.07.2021

THỨ BA TUẦN XV THƯỜNG NIÊN

Mt 11,20-24

Lời Chúa:

“Nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà được làm tại Tia và Xiđôn, thì họ đã mặc áo vải thô, rắc tro lên đầu tỏ lòng sám hối từ lâu rồi.” (Mt 11,21)

Câu chuyện minh họa:

QUỶ 1: Báo cáo xếp, em đã cám dỗ một ông cha cố về điều răn thứ 6, nhưng ông ta chống trả bằng cách cứ cầu nguyện liên tu bất tận. Em xin chịu thua, xếp có phương kế gì không ạ?

QUỶ 2: Em cũng xin báo cáo xếp, em phụ trách công tác cám dỗ một bà sơ về sự kiêu căng bất tuân Bề Trên trong Dòng. Chị ta cũng chống trả bằng cầu nguyện và lần chuỗi Mai-Khôi không ngưng nghỉ. Thế là em đành cút, xin ý kiến xếp chỉ đạo tiếp ạ!

QUỶ 3: Trình xếp, em được phân công theo cám dỗ một ông giáo dân về lòng tham lam của cải vật chất thế gian, nhưng cũng như trường hợp hai bạn quỷ của em vừa báo cáo, ông này cũng lấy việc cầu nguyện làm vũ khí chống trả ghê gớm, em đành chào thua rút lui ạ!

TƯỚNG QUỶ: Thôi thôi đủ rồi, chúng mày đi sai đường lối chính sách từ sừng đến đuôi! Đã có lệnh mới, chúng mày quên béng rồi à? Đừng có cám dỗ theo những phương án tiêu cực và thụ động ấy nữa, xưa rồi! Chiến lược bây giờ là phải làm ngược lại, hết sức tích cực và chủ động, nghĩa là phải khuyến khích chúng nó giữ Đạo cho sốt sắng, làm việc bác ái cho hăng, để rồi có ngày chúng nó sẽ kiêu căng tự mãn. Bấy giờ ta mới tung chiêu quyết định giành thắng lợi, hiểu chưa, đồ quỷ ngu?

Suy niệm:

Đôi khi chúng ta thấy mình sống tốt lành, đạo đức thì hiển nhiên chúng ta hơn hẳn những người khác, xem nhẹ người khác, tính kêu căng ích kỷ từ đó mà phát huy. Nếu chúng ta thấy mình tốt lành không cần phải ăn năn sám hối nữa thì chúng ta chẳng khác gì những biệt phái và Pharisêu, và ma quỷ lợi dụng cơ hội đó để tấn công chúng ta. Đôi khi chúng ta hưởng những hồng ân đặc biệt Chúa ban mà chúng ta không biết tận dụng. Trước mặt Chúa, chúng ta là những con người tội lỗi nên cần phải khiêm tốn và sám hối luôn luôn. Vì thế, chúng ta cần mở lòng đón nhận ơn Chúa.

Lạy Chúa, xin giúp con đừng khép kín tâm hồn với lời Chúa, để lời Chúa hướng dẫn đời sống, lối suy nghĩ và cách sống của chúng con, để chúng con luôn sống trong đường lối Chúa.

14.07.2021

THỨ TƯ TUẦN XV THƯỜNG NIÊN

Mt 11,25-27

Lời Chúa:

“Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.” (Mt 11,25)

Câu chuyện minh họa:

Một lần kia, vùng Sura bị một trận dịch hoành hành, nhưng nó không lan đến khu vực gần nhà một kinh sư nổi tiếng kia. Dân chúng thấy thế bèn nghĩ chắc là nhờ công đức của vị kinh sư, nhưng trong giấc mơ họ được cho biết rằng sở dĩ được như vậy là nhờ công đức của một người trong xóm đã sẵn lòng cho bất cứ ai mượn cuốc xẻng để đào huyệt. Một lần nọ, một trận hỏa hoạn bộc phát ở Drokeret nhưng lại không lan tới khu vực của thầy Huna. Người ta nghĩ đó là nhờ đức độ của kinh sư Huna nhưng trong giấc mơ họ được cho biết đó là nhờ đức độ của một người đàn bà thường giúp đỡ nấu nướng dùm những người trong xóm. Một người đàn ông hay cho những người túng thiếu trong xóm mượn những đồ dùng của mình, một người đàn bà hay giúp đỡ những người láng giềng, họ là những người vô học, nhưng những hành động đơn sơ phát xuất từ tấm lòng thương người của họ đã được Thiên Chúa chấp nhận. Thiên Chúa không phân biệt người ta theo trình độ trí thức.

Suy niệm:

Những nhà thông thái tự cao tự đại, tự cho mình là hiểu biết tất cả, tự mãn về sự chân chính của mình. Vì thế, họ không cần đến ơn cứu độ. Trái lại những người sống tinh thần bé mọn, sẽ cảm nhận mình được Thiên Chúa yêu thương, vì không có gì để khoe khang, tự mãn và Chúa sẽ ban dư đầy ơn của Người.

Thiên Chúa yêu thương những người bé mọn, khiêm tốn vì họ chỉ biết cậy trông vào Chúa và xem mình không là gì trước mặt Chúa. Bé nhỏ trở thành điều kiện để được Chúa cho biết mầu nhiệm nước trời. Dầu là những người thông thái, biết nhiều hiểu rộng thì cũng phải trở nên bé nhỏ mới biết được Thiên Chúa. Vì chỉ nơi những tâm hồn khiêm tốn, con người mới tìm gặp vị Vua của cõi lòng.

Lạy Chúa, xin cho con khiêm nhu bé nhỏ để con dễ tìm gặp Ngài, và để con trao phó vào tay Chúa tất cả cuộc đời con.

15.07.2021

THỨ NĂM TUẦN XV THƯỜNG NIÊN

Mt 11,28-30

Lời Chúa:

“Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng.” (Mt 11,29)

Câu chuyện minh họa:

Mặt trời và gió luôn tranh cãi xem ai mạnh hơn ai. Hôm đó, có một người mặc áo choàng đi trên con đường vắng. Mặt trời nói với gió:

– Ai làm cho người ấy cởi bỏ chiếc áo choàng mau hơn thì sẽ thắng cuộc.

Gió đồng ý và ra tay trước. Chàng ta càng thổi thì người kia lại càng giữ chặt lấy chiếc áo. Cuối cùng chàng gió kiệt sức và đành chịu thua.

Lúc đó mặt trời mới ra tay. Bác ta toả xuống những tia nắng khiến người kia cảm thấy nóng bức. Và thế là người ấy phải cởi áo ra.

Suy niệm:

Sự hiền lành thường dễ thắng bạo lực và dễ thuyết phục người khác hơn. Vả lại, sự hiền lành làm cho người ta dễ gần hơn. Hôm nay Chúa mời gọi chúng ta bắt chước gương mẫu của Chúa: hiền lành và khiêm nhường. Đồng thời ngài cũng muốn chia sẻ những khổ đau của con người bằng cách mời gọi chúng ta hãy mang lấy ách của Chúa, thì tâm hồn chúng ta sẽ được bình an. Ngài chính là người bạn đồng hành của chúng ta, là nơi nương tựa và là hậu thuẫn cho chúng ta trong hành trình đức tin. Vì thế, là môn đệ của Chúa chúng ta cũng được mời gọi chia sẻ những gánh nặng của anh chị em bằng tình yêu. Vì có tình yêu thì chúng ta sẽ làm được tất cả.

Lạy Chúa, xin uốn nắn tâm hồn con trở nên hiền lành và khiêm nhường trong lòng.

16.07.2021

THỨ SÁU TUẦN XV THƯỜNG NIÊN

Mt 12,1-8

Lời Chúa:

“Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế.” (Mt 1,7)

Câu chuyện minh họa:

Một câu chuyện về người Mẹ Điên từng gây chấn động nền văn học Trung Quốc, lấy đi không ít nước mắt của hàng vạn bạn đọc…

Câu chuyện gợi ra khung cảnh về một vùng quê nghèo khó Trung Quốc. Một vùng quê có những hủ tục, có những người mẹ chồng gia trưởng, có những con người cứ tưởng rằng trái tim họ hóa đá nhưng vẫn đầy cảm xúc tình người. Cuộc đời Mẹ Điên chẳng ngày nào được sung sướng. Bà bị chính những người thân của mình mắng nhiếc, khinh khi. Từ bà mẹ chồng khinh dể đến chồng bỏ rơi. Đau đớn nhất là đứa con mà người Mẹ Điên này không ngớt yêu thương. Thụ là người con của người Mẹ Điên đã không nhận ra tình thương ấy, trái lại anh còn cảm thấy xấu hổ và coi mẹ như kẻ thù. Thụ đã từng mắng mẹ là “đồ con lợn”.

Thế nhưng, lạ lùng thay! Người Mẹ Điên này có thể điên mọi sự nhưng về tình mẫu tử bà luôn tỉnh táo. Bà có một tình yêu mãnh liệt dành cho con trai mình. Bà luôn sẵn sàng làm bất cứ việc gì cho con, chẳng màng gian nan cực khổ, bất chấp nguy hiểm hay phải hi sinh cả mạng sống của mình cho con, bà cũng làm! – Mặc dù những hành động đó, có thể chỉ xuất phát trong vô thức. Chính điều này đã cải hoá tâm hồn Thụ đến nỗi cậu thốt lên: “Và thật kì lạ, hễ bất cứ việc gì làm vì con trai, mẹ đều không điên tí nào. Ngoài tình mẫu tử ra, tôi không còn cách giải thích nào khác.” Thế đấy, tình yêu của mẹ luôn tỉnh táo, một người mẹ điên có thể đi bộ hàng chục cây số, xuyên nắng, xuyên tuyết, xuyên cái rét thấu đến tận xương để mang thức ăn cho con mình suốt 3 năm trời ròng rã…

Suy niệm:

Chúng ta luôn muốn mọi sự đều hoàn hảo mà không nhận ra tình yêu thương của người khác. Vì thế, chúng ta hay kết án nhau. Cũng như những biệt phái và Pharisêu, họ xem trọng lề luật mà không quan tâm đến tình trạng của con người. Nhưng Chúa Giêsu thì chú trọng đến con người và nỗi thống khổ của họ, và Ngài muốn chúng ta dùng lòng nhân  từ mà đối xử với nhau. Ý nghĩa cao cả của ngày Hưu lễ đã bị những người biệt phái và luật sĩ biến thành một gánh nặng chồng chất lên vai người dân; họ biến con người thành nô lệ cho lề luật: lề luật được tôn thờ, còn con người bị chối bỏ.

Chúa Giêsu đến để giải phóng con người. Ngài không đứng về phe nào, nhưng lấy con người làm trọng tâm. Chúa Giêsu tóm tắt tất cả lề luật vào một giới răn duy nhất là bác ái, yêu thương. Nếu chúng ta tuân giữ lề luật mà quên đi mối tương quan với anh em thì hẳn chúng ta đang trở thành những biệt phái mới.

Xin Chúa cho chúng ta biết tuân giữ và làm mọi sự vì lòng yêu mến Chúa và tha nhân.

17.07.2021

THỨ BẢY TUẦN XV THƯỜNG NIÊN

Mt 12,14-21

Lời Chúa:

“Đây là người Tôi Trung Ta đã tuyển chọn, đây là người Ta yêu dấu. Ta hài lòng về Người…” (Mt 12,18)

Câu chuyện minh họa:

Một nông dân trồng bụi tre nơi góc vườn. Thân tre mỗi ngày mỗi cao lớn, thẳng đuột. Ngày kia, người ấy đến nói với cây cao nhất: “Này bạn, ta cần bạn”. Cây tre nói: “Thưa ông, tôi sẵn sàng, ông cứ sử dụng tôi theo ý ông”.

– Được, ta sẽ xẻ anh ra làm đôi.

Nghe thế, cây tre phản đối:

– Xẻ tôi? Sao vậy? Trong vườn có cây nào đẹp hơn tôi đâu? Xin ông đừng… Ông dùng tôi thế nào cũng được, nhưng xin đừng xẻ tôi ra…

– Nếu không xẻ anh ra thì anh chả được việc gì.

Một làn gió nhẹ thổi qua, cây tre cúi đầu thở dài: “Thưa ông, nếu chỉ còn cách đó, thì xin ông cứ làm theo ý ông”.

Người nông dân nói tiếp: “Ta sẽ tước bỏ hết các cành của ngươi”.

– Ông tước cành tôi? Như vậy còn gì là vẻ đẹp của tôi? Lạy Chúa, xin ông thương đừng làm thế…

– Nếu không tước cành, anh chả được việc gì.

Gió thổi mạnh hơn. Cây tre quằn quại trong gió và nắng. Rồi nó mạnh dạn thưa: “Thưa ông, xin ông chặt tôi đi”.

Ông chủ nói: “Bạn thân mến, thực thì ta buộc lòng phải làm bạn đau, phải tước cành, khoét đốt bạn; nếu không, ta không thể dùng bạn”.

Cây tre cúi rạp xuống đất nói: “Thưa ông, xin ông cứ việc chặt, dùng tôi theo ý ông”.

Người nông dân chặt tre, tước cành, xẻ đôi và lóc ruột làm thành cái máng chuyển nước từ dòng suối vào cánh đồng. Và sau đó, người nông dân có một vụ mùa bội thu.

Suy niệm:

Cây tre trong câu chuyện trên đây muốn được sử dụng tốt và trở nên có ý nghĩa thì phải theo ý kiến của người chủ, có khi phải chịu gọt tỉa đau đớn.

Chúa Giêsu đã là một gương mẫu cho chúng ta. Người là vị tôi trung của Chúa Cha, đẹp lòng Cha mọi đàng. Ngài luôn vâng phục thánh ý Cha và luôn làm cho Chúa Cha hài lòng. Đồng thời, Ngài cũng luôn kiên nhẫn với chúng ta, để chúng ta trở về với Chúa. Chính lòng nhân hậu của Chúa đã cải biến nhiều tâm hồn. Phần chúng ta, chúng ta có học nơi Chúa sự hiền lành và khiêm nhường chưa? Chúng ta có kiên nhẫn với anh chị em chúng ta không hay khi thấy một việc làm chướng mắt của họ, chúng ta vội kết án họ?

Những đòi hỏi của Phúc âm hôm nay bắt ta duyệt xét lại cách sống của chúng ta, đời sống cộng đồng cũng như đời sống cá nhân. Nói cách khác, khi người ta nhìn vào cách sống của chúng ta, người ta phải nhận ra hình ảnh một Đức Kitô kín đáo, nhân hậu và hiền lành.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết mạnh dạn thưa với Chúa: Xin hãy dùng con theo thánh ý Chúa, vì Chúa tạo dựng chúng con cho Chúa.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho