Hồi sinh trong Đức Ki-tô

0
43

ressuscitéNgười xưa thường nói rằng: “sau đêm dài là ánh bình minh”. Sau những ngày tháng vất vả gieo trồng là những ngày mùa rộn rã hân hoan. Điều này cũng diễn tả tâm trạng nơi các tông đồ trước và sau khi Chúa Giê-su chết và sống lại. Từ u buồn đã biến thành hân hoan. Từ thất vọng đã trở lên tin tưởng lạc quan. Từ sợ hãi đã trở thành can trường mạnh mẽ.

Sự hồi sinh của các ngài tựa như sau một cơn giông tố đã đánh gục ngã biết bao cây cối, làm tan hoang ruộng vườn. Sự tan hoang tràn về mọi miền nhưng chỉ một thời gian những mầm sống tưởng đã chết ấy, vẫn len lỏi trong bùn đất đã trỗi dậy và đem lại một màu xanh mới, một sức sống mới. Sự sống mới trồi sinh. Cái cũ đã mất nhưng cái mới lại tốt hơn, hoàn thiện hơn.

Biến cố tử nạn của Chúa Giê-su cũng tựa như một cơn giông bão quật ngã các tông đồ. Dường như đứng trước sự dữ các tông đồ đã ngục ngã hoàn toàn. Họ không còn nhớ những gì Thầy đã nói với họ. Họ càng không thể giữ trọn lời cam kết cùng chết với Thầy. Họ bỏ chạy trong đêm tối. Đêm tối của đức tin đến nỗi tuyệt vọng hoàn toàn. Họ tan đàn xẻ nghé. Mạnh ai nấy sống. Họ cũng bỏ Thầy một mình trong cô đơn.

Ngay cả khi Chúa đã sống lại. Họ vẫn hoài nghi. Tô-ma đã từng cứng lòng nói rằng: “nếu tôi không thọc tay vào cạnh sườn Người thì tôi không tin”. Có người còn hoang mang không biết đều gì đã xảy ra như 2 môn đệ Emmau đã nói: “Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người thì họ không thấy.” Lc 24, 21-24. Đó là tâm trạng hoài nghi khi họ chưa gặp được Chúa phục sinh. Tâm trạng đó đã hoàn toàn thay đổi khi họ gặp Chúa. Chúa phục sinh đã hiện ra với họ và thực sự thay đổi hoàn toàn con người của các ngài. Từ chỗ sợ hãi, bất an, giờ đây họ trở nên những người đầy nhiệt huyết, xông xáo, không còn hồ nghi về Thầy Giê-su đã sống lại.

Sự xông xáo đầy nhiệt huyết ấy mạnh mẽ đến nỗi không còn lo sợ nguy nan như Phê-rô đã từng tuyên bố: “chúng tôi phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người ta”. Sự xông xáo ấy đã giúp các ngài vượt ra khỏi phòng tiệc ly để đến tận cùng trái đất mà loan tin mừng Chúa đã phục sinh. Các ngài đã hồi sinh để rồi từ nay không còn là chính mình mà là Đức Ky-tô đang sống và hoạt động trong các ngài như lời thánh Phaolo đã nói: “Tôi sống không còn là tôi sống mà là Đức Ky-tô đang sống trong tôi”.

Biến cố Chúa Giê-su phục sinh đã thay đổi biết bao cuộc đời, đặc biệt là các môn đệ của Ngài. Các ngài đã biến đổi trong Chúa để trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa. Các ngài đã biến đổi để trở nên một với Chúa và chỉ còn lo cho công việc của Chúa là mang tin vui Chúa phục sinh đến khắp cùng trái đất.

Chúa đã phục sinh nhưng liệu rằng chúng ta đã để cho Chúa làm chủ tư tưởng và hành động của chúng ta chưa? Chúa đã phục sinh nhưng chúng ta đã được thay đổi đời sống hay chúng ta vẫn bám vào những đam mê lầm lạc, những bất công sa đọa?

Ước gì niềm tin Chúa đã Phục sinh sẽ thay đổi đời sống chúng ta như đã từng thay đổi lối nghĩ, cách sống của các môn đệ. Ước gì niềm vui Phục sinh sẽ giúp chúng ta dám vượt qua những cám dỗ thấp hèn để sống một cuộc đời cao đẹp hơn. Ước gì chúng ta cũng hãy theo chân các tông đồ mạnh dạn ra đi tuyên xưng về niềm tin phục sinh của Đức Ky-tô và của từng người chúng ta.

Nguyện xin Chúa là Đấng đã phục sinh và đổi mới các tông đồ, xin ân sủng Chúa cũng đổi mới tâm hồn chúng con nên tinh tuyền, trong sáng, thánh thiện hầu xứng đáng là con cái của Chúa. Amen

Lm. Jos Tạ duy Tuyền