Người đời thường nói : “qua gian nan mới biết ai là bạn”. Bởi người bạn thực sự sẽ không bỏ rơi ta trong lúc nguy nan. Người bạn thực sự sẽ đồng hành với chúng ta trong những thăng trầm cuộc sống. Người bạn thực sự sẽ ở lại bên ta dù ta trắng tay chẳng có gì đền đáp ân tình.
Nhưng dường như thế thái nhân tình có mấy ai tìm được người bạn sẵn lòng chia sẻ gánh vác với ta khi hoạn nạn? Thói đời vẫn bạc như vôi đến nỗi nhà thờ Nguyễn Bỉnh Khiêm đã từng thốt lên:
“Thế gian biến đổi vũng nên đồi
Mặn nhạt, chua cay lẫn ngọt bùi
Còn bạc, còn tiền còn đệ tử
Hết cơm, hết rượu hết ông tôi”
Dẫu biết rằng xưa nay đều trọng người chân thực. Ở đời vẫn ca ngợi những tấm lòng sẵn sàng chia sẻ cho nhau một cách vô vị lợi. Có khi còn dám hy sinh cả tính mạng để bảo vệ cho công lý, và sự thật.
Xưa nay đều trọng người chân thực
Ai nấy nào ưa kẻ đãi bôi
Ở thế mới hay người bạc ác
Giàu thì tìm đến khó tìm lui.
Thế nhưng, thói đời thường khi giầu thì có nhau khi nghèo lại dễ xa nhau. Con người đến với nhau luôn vì lợi ích bản thân nhiều hơn chân thành. Lợi thì tới. Thiệt thì lui. Ở đời đâu dễ tìm được người sẵn lòng hy sinh đồng cam cộng khổ vì chúng ta. Ở đời đâu dễ giữ trọn chữ tín để sẵn lòng ở bên nhau trong hoạn nạn gian truân!
Chúa Giê-su trong thân phận con người cũng trải qua những “Mặn nhạt, chua cay lẫn ngọt bùi” của tình người. Ngài cũng được người đời có khi tán dương và có lúc tẩy chay. Ngài cũng được các môn đệ vây quanh khi thành công nhưng cũng chẳng còn ai khi bị kết án giữa công đường. Ngài cũng nếm cảnh trần tụi của tình người: “Giàu thì tìm đến khó tìm lui”. Khi hóa bánh ra nhiều thì có hàng vạn người tuôn đến với Ngài. Khi bị dẫn đến dinh Caipha thì hàng vạn người ấy lại giơ tay đòi đóng đinh Ngài vào thập giá.
Hôm nay trên núi Tabor Chúa cho các môn đệ được hưởng những giây phút vinh quang tràn ngập hạnh phúc bên núi Chúa, đồng thời cũng mời gọi các ngài hãy cùng Ngài uống chén đắng Chúa Cha trao. Chúa cho họ thấy vinh quang luôn gắn liền với thập giá. Thành công phải có gian nan. Càng gian nan thì thành công càng mỹ mãn. Theo Chúa phải chấp nhận cùng Chúa đi trên con đường thập giá hy sinh. Chấp nhận uống chén đắng cuộc đời nhưng sau đêm dài là ánh bình minh. Sau khổ đau là vinh quang phục sinh.
Đáng tiếc là các môn đệ đã không vượt qua nỗi sợ hãi khi đối diện sự dữ. Các ông đã bỏ Chúa một mình khi gian nan. Lời hứa cùng chết với Thầy chỉ là lời trên đầu môi chóp lưỡi. Chúa vẫn cô đơn trên con đường thập giá.
Dầu vậy, tình yêu Chúa luôn vượt thắng những ích kỷ của con người. Ngài vẫn yêu và yêu cho đến cùng. Chính tình yêu trung kiên ấy đã cho Phê-rô và các bạn cơ hội đền đáp tình yêu. Chính tình yêu bao dung ấy đã cho các môn đệ chuộc lại lỗi lầm bằng việc cùng uống chung chén đắng với Thầy.
Cuộc đời hôm nay vẫn còn đó những người bỏ Chúa vì một chút danh vọng. Họ bỏ Chúa vì theo Chúa phải hy sinh, phải đi vào con đường hẹp. Đôi khi còn thiệt thòi. Họ đâu hiểu rằng: Chúa mới là gia nghiệp cuộc đời. Có Chúa là có tất cả. Những thử thách gian truân đời này sẽ qua và vinh quang thiên quốc thì bất tử.
Cuộc đời hôm nay vẫn còn đó những vợ chồng lỗi lời thề khi họ bỏ mặc nhau trong nghèo khó, bệnh tật, tai ương. . . Họ đã không thể đi cùng nhau trong gian khó vì bản tính ích kỷ chỉ lo cho mình đã khiến họ có lỗi với nhau.
Ước gì chúng ta luôn biết học nới Chúa dám sống cho người mình yêu. Dám hy sinh, dám cống hiến cho dẫu có thiệt thòi bản thân. Ước gì trong mọi hoàn cảnh chúng ta luôn phó thác nơi Chúa. Khi vui-khi buồn. Khi thành công hay thấy bại luôn xin vâng theo thánh ý Chúa. Xin đừng vì những danh lợi thú trần gian mà lạc xa tình Chúa. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền