Đừng Quên Cám Ơn
Một lần, trong dịp kỷ niệm chịu chức của 1 linh mục bạn, tôi thấy ấn tượng về lời cám ơn cuối lễ, một lời cám ơn thật chân thành, đầy cảm xúc. Cha ấy nói: “Hôm nay, tôi xin cảm ơn tất cả anh chị em trong ban hành giáo giáo xứ, vì trong thời gian qua đã nhiệt thành cống hiến hết sức mình cho giáo xứ và cá nhân tôi, thành quả giáo xứ có được như hôm nay có sự đóng góp công sức của tất cả mọi người”. Cha còn tâm sự riêng: “Giáo xứ của tôi có nhiều người giỏi lắm, giỏi hơn tôi nhiều”! Câu chuyện trên đối với nhiều người không có gì là mới, nhưng có mấy lãnh đạo đã nhớ cám ơn cộng sự viên của mình.
Ở đời người lãnh đạo thường nghĩ mình là “người giỏi nhất”, là bề trên thì nghiễm nhiên công lao về mình. Đã là “giỏi nhất” thì thành quả hay công lao chỉ thuộc về lãnh đạo tạo ra. Đã là “giỏi nhất” thì chỉ nghe bề dưới “ca tụng”. Đã là “bề trên” thì bề dưới phải phục tùng, nên đâu cần phải cảm ơn kẻ dưới quyền mình. Đây là nguyên nhân cho sự kiêu ngạo, độc đoán, gia trưởng trong con người, thích được tung hô và không biết phải khiêm nhu cám ơn mọi người. Đây là nguyên nhân khiến nhiều lần chúng ta cũng quên cám ơn người nhỏ bé hơn chúng ta. Bề trên không cám ơn bề dưới. Cha mẹ không cám ơn con cái. Ông chủ không cám ơn người giúp việc. Khách dự tiệc không cám ơn người dọn cỗ . . . Xem ra người bé mọn luôn thiệt thòi mọi sự, kể cả mong đợi lời cảm ơn cũng không?
Xem ra muốn cám ơn phải biết khiêm nhường. Khiêm nhường để thấy mình nhỏ bé, đáng thương. Khiêm nhường để thấy được quà tặng thật cao quý. Khiêm nhường để thấy hạnh phúc khi được người khác trao ban. Khiêm nhường để nói lời cám ơn với những ai đã giúp đỡ mình, dù là việc nhỏ nhặt nhất nhưng dầu sao họ cũng vì ta mà hy sinh.
Bài phúc âm hôm nay nói tới những 9 người quên cám ơn. Con số quên cám ơn nhiều hơn số biết ơn. Họ không cám ơn, có thể vì nghĩ rằng đây là bổn phận mà Chúa phải làm? Họ không cám ơn, có thể vì thói quen chỉ biết đòi hỏi mà không cần báo đáp? Họ không cám ơn, có thể họ quá tự cao nên không dám cúi xuống nhận ơn và cám ơn.
Rất may trong 10 người vẫn còn 1 người có lòng khiêm hạ để quay lại cám ơn. Lòng biết ơn của anh hôm nay không dừng lại ở việc cám ơn mà điều quan yếu là anh quay đầu lại sấp mình thờ lạy và tôn vinh Chúa. Dù rằng chín người kia đã không quay lại, nhưng số đông không là tất cả. Lương tâm và lòng khiêm hạ đã mách bảo anh quay trở lại để cảm tạ tri ân người đã cứu giúp anh. Chín người kia họ có thể ngại ngùng khi phải cảm ơn, nhưng lòng khiêm hạ nơi anh là nhịp cầu để anh đến với Chúa trong niềm tri ân.
Hóa ra trong cuộc sống lời tri ân cần có sự khiêm hạ. Không có sự khiêm hạ con người sẽ không nhìn thấy sự trợ giúp của tha nhân cũng như của Thiên Chúa để biết sống trong tâm tình tạ ơn. Sự kiêu căng khiến con người chỉ nhìn thấy tài năng của mình, chỉ nhìn thấy công lao của mình mà quên đi sự đóng góp của tha nhân và nhất là tình thương quan phòng của Thiên Chúa.
Thế nên, trong mọi sự hãy biết cám ơn Chúa, cám ơn nhau. Vợ chồng hãy cám ơn nhau vì đã là một phần của nhau để có thể chia sẻ ngọt bùi với nhau. Cha mẹ hãy cám ơn con cái, vì con cái đã luôn ngoan ngoãn vâng lời. Con cái hãy cám ơn cha mẹ, vì cả đời cha mẹ đã hy sinh cho ta. Ước gì chúng ta cũng biết khiêm tốn sấp mình thờ lạy cám tạ Thiên Chúa đã rộng ban cho chúng ta muôn vàn ân phúc. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền