Các linh hồn nơi luyện tội nuối tiếc vì hoang phí ơn thánh
Từ xưa tới nay chưa có một vị thánh nào có đủ tài để nói lên hết sự kỳ diệu của Thánh Lễ. Thánh Bonaventura nói: “Sự kỳ diệu của Thánh Lễ nhiều như sao trên trời, như cát dưới biển.”
Thánh Augustine nói: “Thật tuyệt vời cho những linh mục vì họ được ôm ấp Chúa Kitô trong đôi tay mỗi lần họ dâng Thánh Lễ. Và trong Thánh Lễ, Máu Thánh Chúa tuôn ra để canh tân cho những linh hồn tội lỗi.”
Thánh John Damascene nói: “Nếu ai mong mỏi được biết làm cách nào bánh thánh trở thành Thánh Thể của Chúa Kitô, tôi sẽ nói cho người đó biết là: “Chúa Thánh Thần bao trùm lấy vị linh mục và tác động trên linh mục như đã tác động trên Đức Mẹ Đồng trinh xưa kia khi Thiên Thần tới truyền tin cho Đức Mẹ.” Vì thế, có thể nói một cách rất bóng bẩy như thánh Bonaventure: “Thiên Chúa ngự xuống trên bàn thờ không khác gì khi lần đầu Người xuống thai trong lòng Trinh Nữ Maria.”
Trên trái đất và ngay cả trên Thiên Đàng không có gì làm vinh danh Chúa hơn là tham dự Thánh Lễ, và không có ở nơi nào Thiên Chúa ban tặng nhiều ơn thánh hơn ở trong Thánh Lễ.
Không có cách nào tốt hơn cách dự Thánh Lễ để cầu nguyện cho kẻ có tội ăn năn trở lại. Nếu các bậc cha mẹ muốn cầu cho những đứa con lầm lạc hay cho những người khô khan nguội lạnh thì Thánh Lễ sẽ là cách tốt nhất để cầu nguyện cho họ. Tham dự Thánh Lễ luôn là cách tuyệt vời để cầu cho các linh hồn trong Lửa Luyện Tội, nơi đó có thể có những linh hồn của cha mẹ, anh em, và thân bằng quyến thuộc của chúng ta. Thánh Marchant ca ngợi: “Nếu chúng ta dâng lên Thiên Chúa Ba Ngôi tất cả những sự đền tội, những lời cầu nguyện, những việc lành của các thánh. Nếu chúng ta dâng những dòng máu thác lũ, những chịu đựng đau đớn của các Tông Đồ, và của cả triều thần thánh tử đạo cũng vẫn không bằng một Thánh Lễ, bởi Thánh Lễ thật sự là sự hiến tế, sự hy sinh trên đồi Canvê. Trong Thánh Lễ, Chúa Giêsu dâng lên Thiên Chúa Cha Hằng Sống tất cả những đớn đau, nhục nhã, khổ hình, những công nghiệp về cuộc tử nạn và cái chết đau thương khủng khiếp của Người năm xưa.”
Rồi việc rước lễ giúp ta được kết hiệp thâm sâu với Chúa Kitô, như Lời Chúa phán: “Ai ăn thịt và uống máu Tôi, thì luôn kết hiệp với Tôi, và Tôi luôn kết hiệp với người ấy” (Ga 6,56). Rước lễ là rước chính sự sống vĩnh cửu của Thiên Chúa Ba Ngôi vào trong con người của mình, trái lại, không rước lễ là tự đặt mình xa lìa sự sống ấy, nghĩa là tự đặt mình trong tình trạng hư mất đời đời, như Chúa bảo: “Nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, thì các ông không có sự sống nơi mình.” (Ga 6,53).
Quả thật, khi tham dự Thánh Lễ và rước lễ với một tâm hồn sốt sắng, ta được hưởng chứa chan những ân huệ, những chúc lành, những đặc ân của Thiên Chúa. Nhưng thật đáng buồn khi thấy biết bao người Công Giáo còn quá hững hờ, thờ ơ với Thánh Lễ và Thánh Thể. Sự hy sinh cao quý của Chúa Giêsu trên đồi Canvê đang được thực hiện và diễn ra hằng ngày tại nhà thờ nhưng họ quá lười biếng để đến dự Thánh Lễ.
Trong truyền thống của Giáo Hội, có lời Kinh Tuần Bảy Ngày Cầu nguyện cho các Linh Hồn trong luyện ngục, trong ngày thứ 3 có đoạn viết:
Hỡi các linh hồn trong luyện ngục, các ngài có nuối tiếc điều gì về thế giới mà các ngài vừa từ giã không?
Các linh hồn trả lời rằng: “Chúng tôi nuối tiếc những ân huệ mà chúng tôi đã khinh chê… những ân huệ dồi dào trong mỗi giây phút của cuộc đời: đạo Chúa, ơn thiên triệu, các Bí tích, Thánh Lễ, Lời Chúa, những nguồn hứng khởi thánh thiện, những gương sáng, những ơn lành Chúa tha thứ mọi tội lỗi của chúng tôi. Ôi, bao nhiêu ân huệ mà chúng tôi đã từ chối, hay miễn cưỡng nhận lấy, hoặc vùi dập. Ôi, ước gì chúng tôi được tự do để uống nguồn ân huệ từ Trái Tim Cực Thánh Chúa Giêsu mà nhiều kẻ tội lỗi và ngu muội đã khinh chê.”
Quả thật như thánh Tôma Aquinô nói: “Ích lợi của một ân huệ nhỏ của Chúa còn lớn hơn tất cả tài sản của toàn thế giới này”
Lạy Chúa Thánh Thiện, vì Máu Thánh Cực châu báu của Chúa Giêsu đã đổ ra khi Ngài chịu đội mão gai cách đau đớn, con nài xin Chúa hãy giải thoát các linh hồn, nhất là những linh hồn đã phụ ơn tình Chúa, đã phí phạm biết bao ơn thánh của Chúa. Và xin Chúa giúp chúng con mỗi ngày biết nhận ra ơn thánh của Chúa trong từng phút giây cuộc đời, trong mỗi thánh lễ và mỗi bí tích, để chúng con trở thành khí cụ thông truyền ơn Chúa đến cho mọi người. Amen.
Linh mục Phêrô Huỳnh Thế Vinh