Ngày đầu tháng Mười, Giáo hội kính nhớ một vị thánh tiễn sĩ nữ trẻ có tên là Têrêsa Hài Đồng Giêsu và đề cao như tấm gương sáng về truyền giáo cho người thế noi gương bắt chước học đòi.
Sinh ngày 02-01-1873 tại Alençon miền Normandie, Têrêsa là con thứ 9 và cũng là con út của ông bà thánh Louis và Zélie Martin. Năm 14 tuổi, gặp trường hợp tuyệt vọng của một tử tội bị kết án tử hình mà không hoán cải khiến Têrêsa đặc biệt quan tâm, cầu nguyện để anh ta khỏi sa hỏa ngục. Đó là về tình mẫu tử thiêng liêng đầu tiên của thánh nữ.
Tháng 11 năm 1887, cùng với thân phụ và chị Céline và trong cuộc tiếp kiến của Đức Lêô XIII, Têrêsa xin phép ĐGH cho vào Đan viện Cát Minh ở Lisieux dù chưa được 15 tuổi. Lễ Sinh Nhật Đức Mẹ năm 1890 ngày khấn dòng, ngày “hôn lễ thiêng liêng của thánh nữ Têrêsa”. Hôm đó, Têrêsa viết một kinh nguyện nói lên hướng đi cho cả cuộc đời : “Xin Chúa Giêsu ban hồng ân tình yêu vô biên của Ngài, được trở nên bé nhỏ nhất, và nhất là xin ơn cứu độ cho tất cả mọi người: ước gì không một linh hồn nào bị luận phạt ngày nay”.
Thánh Têrêsa đã xác định chỗ đứng của mình và tự chọn cho mình là trở nên “Tình Yêu trong trái tim Giáo hội”, để yêu Giáo hội và cùng Giáo hội yêu thương, phục vụ con người, chị đã xác định tương quan thiết thân của mình và Hội Thánh, đồng thời sống chết vì tình liên đới này.
Sống với Thiên Chúa bằng tình Cha Con
Tình cha con mà thánh nữ có được với Thiên Chúa là Cha trên trời khởi đi từ tình phụ tử dưới đất.
Hồi đó, khi còn nhỏ, phòng của ngài ở trên lầu, phải đi cầu thang lên, mỗi lần đi cầu thang lên phòng mình, nếu như nghỉ một chút thì Têrêsa có thể lên dễ dàng. Nhưng, Têrêsa đã làm nũng cha không lên, ngồi ở dưới chân cầu thang. Người cha rất yêu thương “Công chúa nhỏ” đã đích thân bước xuống dưới cầu thang để ẵm con lên. Thánh nữ đã chuyển hóa kinh nghiệm tuổi thơ xưa vào trong kinh nguyện hàng ngày của mình để phó thác tất cả đời sống cho Chúa. Bằng tình thương của một người cha, Thiên Chúa cũng cúi xuống nâng đỡ Têrêsa lên, ôm Têrêsa vào lòng. Thế là trong vòng tay tình yêu, an toàn và hạnh phúc ấy, Têrêsa lăn xả vào lòng Thiên Chúa là Cha nhân hậu. Không thiếu những đêm đen thử thách, những tháng dài khô khan, những cám dỗ nặng nề đã liên tục tấn công lòng cậy trông phó thác và cố tách Têrêsa ra khỏi vòng tay phụ tử của Thiên Chúa… nhưng Têrêsa đã không để mình rời khỏi bàn tay yêu thương này bằng sống tinh thần đơn sơ phó thác, ngoan ngoãn, đợi chờ, và làm mọi sự như ý Cha.
Nhờ vậy, trong suốt 9 năm khuôn mình trong bốn bức tường của tu viện, Têrêsa không làm những việc gì lớn, nhưng bất cứ việc nào được trao thường là việc nhỏ nhặt, Têrêsa vẫn chu toàn bằng một tâm tình lớn, bằng một trái tim trọn vẹn. Rõ ràng, kiểu sống với Thiên Chúa như thế, ngày hôm nay chúng ta thấy đơn giản lắm, đơn giản trong phương cách, nhưng chuyện đường dài thực hiện thì lại chẳng giản đơn chút nào. Têrêsa được ca tụng là người đã làm những việc bình thường với một trái tim phi thường. Bí quyết nên thánh của ngài là thế.
Tiến Sĩ Tình Yêu
Têrêsa là vị thánh Tiến Sĩ Hội Thánh trẻ tuổi nhất. Nhưng qua các tác phẩm của ngài, Têrêsa chứng tỏ một con đường thiêng liêng trưởng thành sâu xa, đến độ Têrêsa đáng được đặt vào số những bậc thầy vĩ đại về đời sống thiêng liêng. Ðoạn tự thuật sau đây được xem như là chóp đỉnh của giáo lý của thánh Têrêsa : “Tình Thương Bác Ái là chìa khóa của ơn gọi tôi. Tôi đã hiểu rằng, nếu Giáo Hội có một thân thể, gồm có nhiều chi thể, thì chi thể cao thượng nhất không thiếu. Tôi đã hiểu rằng Giáo Hội có một trái tim, và trái tim nầy cháy lửa yêu mến. Tôi được hiểu rằng chỉ tình yêu thương mới làm cho các chi thể của Giáo Hội hoạt động, rằng nếu tình thương bị tắt đi, các tông đồ không rao giảng phúc âm nữa, các vị tử đạo sẽ không chịu đổ máu mình ra nữa. Tôi đã hiểu rằng tình yêu thương bao gồm tất cả mọi ơn gọi. Bấy giờ trong niềm vui trào dâng, tôi đã thốt lên như sau: Lạy Chúa Giêsu, tình yêu của con, Con đã gặp được ơn gọi của con rồi. Ơn gọi của con, chính là tình yêu”.
Trang nhật ký đáng phục trên tự nó đủ để chứng minh rằng người ta có thể áp dụng cho thánh Têrêsa đoạn phúc âm mà chúng ta vừa nghe qua trong phần phụng vụ lời Chúa: “Lạy Cha, là Chúa trời đất, con chúc tụng cha, vì Cha đã mạc khải cho những kẻ bé nhỏ biết và giấu không cho kẻ khôn ngoan hiền triết biết” (Mt 11,25).
Nhà Truyền Giáo Vĩ Đại
Thánh Têrêsa, một nữ tu dòng kính tại Lisieux, dù chưa bao giờ rời tu viện, nhưng Têrêsa đã thực hiện nơi mình dự định đặc biệt là đi truyền giáo khắp nơi bằng lời cầu nguyện và bằng đức bác ái trọn hảo. Với quyết tâm thực hành trọn vẹn giới răn yêu thương, thánh Têrêsa đã đặt mình vào trong trung tâm của sứ mạng của Giáo hội, nâng đỡ những vị rao giảng Tin Mừng bằng sức mạnh huyền nhiệm của việc cầu nguyện và việc rước lễ lãnh nhận Mình Máu Thánh Chúa. Thánh Têrêsa đã trở thành mẫu gương cho sự dấn thân truyền giáo và là quan thầy các xứ truyền giáo.
Vâng lạy Cha, cùng với Chúa Giêsu, chúng con chúc tụng Cha, vì Cha đã giấu những bí quyết của Cha không cho kẻ thông minh và khôn ngoan biết, nhưng đã mạc khải chúng cho những kẻ bé nhỏ, mà ngày nay Cha đề ra cho chúng con chú ý và bắt chước.
Lạy Cha, chúng con cảm tạ Cha, chúng con chúc tụng và tôn vinh Cha mãi mãi đến muôn đời. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ