Cuộc sống là những ngày gieo vãi. Có “gieo có gặt”. Gieo và gặt không chỉ là những hạt lúa, hạt đậu mà còn gieo gặt những việc ta làm, những lời ta nói. Gieo điều gì sẽ gặt hái điều ấy như là định luật tất yếu của cuộc đời. Có người gieo yêu thương sẽ gặt hái niềm vui. Có người gieo chia rẽ sẽ gặt hái sợ hãi lo âu. Có người gieo tư tưởng tốt sẽ mang lại cho nhân thế những vĩ nhân anh hùng. Có người gieo tư tưởng lầm lạc sẽ để lại nhân thế những loạn lạc, chiến tranh khổ đau.
Người ta kể rằng Đầu tháng 10 năm 1962, chiếc phi cơ hàng không Panam (Mỹ), chở các Giám mục người Mỹ đi họp Công Đồng chung Vatican II. Trong hai cô tiếp viên hàng không phục vụ hành khách, có một cô kiều diễm tuyệt vời. Đức Cha Fulton Sheen, Tổng Giám Mục giáo phận New York đã ghé vào tai cô tiếp viên ấy và nói : Có khi nào cô đã tạ ơn Chúa vì Ngài đã ban cho cô sắc đẹp tuyệt vời không?
– Sững sờ, ngạc nhiên nhưng cô gái vẫn hỏi Đức Cha : Đức Cha nghĩ con phải làm gì để tạ ơn Chúa?
Trong chốc lát, Đức Cha nói:
– Có một trại cùi tại Di Linh, Việt Nam. Họ rất khốn khổ. Họ đang chờ cái chết đến với họ. Vậy theo ý cha, cách tạ ơn Chúa đẹp lòng Ngài hơn cả và có ý nghĩa hơn cả là con hãy hy sinh một thời gian, đem nụ cười xinh tươi, đem tiếng nói dịu dàng, đem duyên sắc mặn mà của con để an ủi họ.
Mặt cô tiếp viên tái dần đi. Cô đứng lặng yên trong mấy phút.
Đột nhiên cô cúi đầu tạm biệt không nói một lời.
Nhưng đầu năm 1963, đài phát thanh cũng như báo chí ở Sài Gòn loan tin: “Một nữ tiếp viên rất xinh đẹp của hãng hàng không Panam tình nguyện đến Di Linh – Lâm Đồng để sống với những người phong cùi trong 6 tháng”.
– Sững sờ, ngạc nhiên nhưng cô gái vẫn hỏi Đức Cha : Đức Cha nghĩ con phải làm gì để tạ ơn Chúa?
Trong chốc lát, Đức Cha nói:
– Có một trại cùi tại Di Linh, Việt Nam. Họ rất khốn khổ. Họ đang chờ cái chết đến với họ. Vậy theo ý cha, cách tạ ơn Chúa đẹp lòng Ngài hơn cả và có ý nghĩa hơn cả là con hãy hy sinh một thời gian, đem nụ cười xinh tươi, đem tiếng nói dịu dàng, đem duyên sắc mặn mà của con để an ủi họ.
Mặt cô tiếp viên tái dần đi. Cô đứng lặng yên trong mấy phút.
Đột nhiên cô cúi đầu tạm biệt không nói một lời.
Nhưng đầu năm 1963, đài phát thanh cũng như báo chí ở Sài Gòn loan tin: “Một nữ tiếp viên rất xinh đẹp của hãng hàng không Panam tình nguyện đến Di Linh – Lâm Đồng để sống với những người phong cùi trong 6 tháng”.
Lời gieo của Đức Cha Fulton Sheen đã thay đổi cuộc đời của cô tiếp viên hàng không. Cô đã nhận ra Thượng Đế thương cô nên ban cho cô sắc đẹp tuyệt trần. Cô đã hiểu được rằng lời tạ ơn hay nhất chính là trao ban tình yêu cho tha nhân.
Quả thực, có những lời nói, cử chỉ tưởng như vô tình lại trở thành nguyên nhân thay đổi cho cả một đời người. Biết bao con cái rơi vào sự tự ti mặc cảm khi cha mẹ vô tình lập lại lời chê trách đối với con. Có biết bao con người đã bẻ gãy ổ khóa tự ti mặc cảm để can đảm vào đời, khi nhận được một sự khích lệ, một sự cảm thông từ những người thân. Biết bao con người đã hoàn thiện nhờ vào gương lành của tha nhân đã gieo vào lòng họ những gương sáng. Những lời nói, những việc làm của ta như những hạt giống âm thầm gieo vào lòng những người chung quanh ta để có thể biến đổi họ theo cách sống của chúng ta.
JBP Sưu tầm