Nghĩa Trang Chiều Vắng
Gió cuối thu lạnh vào hồn buốt giá
Nghĩa trang chiều buồn bã tịch cô liêu
Một vài người đến viếng tiếng kinh chiều
Mấy ngọn nến liêu xiêu rung trước gió
Nấm mồ cổ rong rêu buồn bỏ ngỏ
Những linh hồn buồn ngó bóng người thân
Có còn thương, còn nhớ, chút ân cần
Hay đã hết, bước chân giờ đổi hướng
Xa mịt mờ ly biệt mãi muôn phương
Tháng linh hồn hướng thượng xin lời cầu
Từng câu kinh vang vọng xuống vực sâu
Như giải thoát kiếp sầu vương lụy khổ
Cháu con ơi! hãy nhớ đến tiên tổ
Lời van xin lệ đổ chốn ngàn thu
Bóng đêm đen giam hãm trong ngục tù
Mong từng phút âm u mau thoát khỏi
Để vào nguồn Ánh Sáng rạng chiếu soi
Mở cửa ra cho chói lọi Ánh Quang
Ơn phước cả vút lên chốn huy hoàng
Hồn mong mỏi nước thiên đàng muôn thuở
Ánh Sáng Ngài ôi! ấm êm được ở
Chốn ngàn thu rực rỡ mãi muôn đời.
Trầm Hương Thơ