Hãy yêu thương nhau khi còn có thể!

0
73

Hãy yêu thương nhau khi còn có thể!

Hãy yêu thương nhau vì không biết ngày mai sẽ ra sao. Đỉnh điểm tâm dịch bùng phát đợt thứ 4 này ở Việt Nam rất phức tạp, giãn cách rồi cách ly, rồi đau thương, tang thương chồng chất nỗi đau không thốt nên lời khi gia đình có bệnh nhân nhiễm Covid-19 rồi chết cô độc không người thân bên cạnh. Người thân ở lại chỉ đau đớn nhận về hũ tro cốt của người thương yêu là ông, bà, cha mẹ, con cái.

Giờ bị giãn cách xã hội không ai gặp được ai mặc dù chung đường nhưng khác xóm, quận,  phường, khác huyện thị… Ở nhà rảnh rỗi rồi suy tư luyến tiếc bao nỗi niềm riêng. Khi cha mẹ, ông bà còn gặp mặt  được con cháu có đôi khi bất hoà giận hờn không vui thì né không chịu thăm hỏi nhìn mặt nhau, đến khi giãn cách, rồi cách ly không được gặp, con cái thì lo lắng cha mẹ mình không biết ra sao ở khu cách ly. Cha mẹ thì lo lắng không biết con của mình, cháu của mình sống sao khi bị giãn cách có gì ăn không hay thiếu thốn, rồi sức khỏe của chúng nó ra sao. Con cái nhớ về cha mẹ, ông bà nhớ về con cháu chỉ biết điện thoại động viên thăm hỏi nhau. Có nhà có người thân yêu ra đi vì dịch bệnh ở khu cách ly, cả nhà không ai được đến gặp mặt đưa tiễn lần cuối, người ở lại đau lòng buồn phiền rồi bao kỷ niệm vui buồn với người quá cố được nhớ lại và bao chữ GIÁ NHƯ, GIÁ NHƯ ray rứt trong lòng người ở lại.

Rồi bạn bè đồng nghiệp lúc còn làm chung cơ quan, chung công việc, bất đồng ý kiến trong việc rồi giận hờn tranh cãi, có khi cãi nhau rồi cạch mặt không nói tới tên nhau mặc  dù chung phòng làm việc, nếu vì công việc phải trao đổi ý kiến thì cũng kiệm lời. Giờ ở nhà không đi đâu ra khỏi nhà, bạn bè lại nhớ về nhau, rồi nghe tin bạn bị đi cách ly vì có tiếp xúc với F0, bạn là F1, thế là quên đi giận hờn buồn phiền trước đó mà điện thoại thăm hỏi động viên nhau, rồi lại quý mến nhau.

Hãy yêu thương khi còn có thể vì đời vô thường đâu biết ngày mai ra sao, đừng để luyến tiếc trong lòng rồi bao chữ giá như, giá như làm ray rứt lương tâm. Hơn thua đấu đá sân si nào được gì, chỉ làm lòng ta thêm nặng trĩu, hãy dùng cả tấm chân tình mà đối đãi nhau sẽ thấy đời tươi đẹp hơn dù ở hoàn cảnh nào.

Người buôn bán có người có tâm thiện, biết hỗ trợ những hoàn cảnh khó khăn, vừa bán vừa cho, còn với khách hàng thì bán giá đúng, cân đong đủ, vì với họ kiếm tiền là kiếm cả đời không vì lợi nhuận riêng tư mà lợi dụng lúc tình hình dịch bệnh phức tạp lại đi tăng giá bất chính. Còn có người lại lợi dụng nọ kia mà tăng giá cao ngất ngưởng lại còn cân thiếu, bán gian dối xô bồ xô bộn. Người trong một nước phải thương nhau cùng. Người lao động nghèo họ thất nghiệp bao ngày tháng qua họ đã thảm và khổ lắm rồi. Đừng vì sự ích kỷ vụ lợi cá nhân muốn làm giàu chụp giật theo thời thế mà làm khổ bao cảnh đời khốn khổ vì thất nghiệp đói nghèo. Ngày về lòng đất mẹ, trở về cát bụi nào mang theo được gì, chỉ mang theo được TỘI hoặc PHÚC khi mình gieo ở thế gian cõi tạm này thôi.

Hãy yêu thương nhau khi còn có thể với tình cảm gia đình, tình làng nghĩa xóm, tình bạn bè, tình người chung một nước

Sonhactu