Sự chia rẽ đơn giản khởi đi từ chuyện tranh chấp quyền lợi. Giản đơn là khi người ta không còn hành xử với nhau bằng trái tim nữa thì người ta sẵn sàng tranh giành hết mức có thể.
Mấy ngày nay, ra đường, không ít người trong đó có tôi khá ngạc nhiên vì có một số bạn trẻ đứng ở góc đường. Không như hình ảnh quen thuộc của “đội quân áo xanh”, các bạn tụm 4 tụm 5 lại với nhau và cầm bức tranh vẽ.
Dừng chờ đèn đỏ cũng khá lâu để rồi nhìn vào hàng chữ trên bức tranh vẽ đẹp màu đó. Hàng chữ trên tấm bảng ghi như thế này : “Hãy lái xe bằng cả trái tim”.
Lần mò trên mạng thì được biết đang có một phong trào gọi là kêu gọi mọi người “Lái xe bằng cả trái tim”. Giật mình khi “chạm” đến bài báo có tựa đề : “Mong có nhiều người “Lái xe bằng cả trái tim”.
Người nước ngoài, nếu như họ đọc được slogan này chắc họ cười và chạnh lòng cho một đất nước mà phải kêu gọi mọi người “lái xe bằng cả trái tim”.
Chuyện lái xe, chắc có lẽ không vịn cớ vào văn hóa hay là phát triển hay giàu nghèo. Chuyện lái xe đơn giản là tham gia giao thông và điều đơn giản nhất mà mọi người cần đó là “biết mình – biết người”. Chính khi người ta không còn “biết mình – biết người” nữa thì người ta đã loại ra khỏi con tim của họ con tim của người đồng loại.
Thật ra, không chỉ là chuyện tham gia giao thông người ta mới kêu gọi người ta “bằng cả trái tim”.
Mới đây, một người bạn xa xứ nhiều năm trời, nay trở về thăm quê hương cũng như dự đám cưới của người em. Chỉ mới hai ngày chưa kịp “hoàng hồn” sau chuyến bay đường dài, người bạn ngao ngán nói với tôi : “chán quá !”.
Hỏi ra thì được biết là gia đình bạn đang có sự chia rẽ trầm trọng ! Sự chia rẽ đơn giản khởi đi từ chuyện tranh chấp quyền lợi. Giản đơn là khi người ta không còn hành xử với nhau bằng trái tim nữa thì người ta sẵn sàng tranh giành hết mức có thể.
Đang khi đó, một người bạn cảm thấy nuối tiếc khi gia đình có đến 9 đứa con nhưng khi người cha mổ cái chân thì gần một nửa anh chị em trong nhà chống đối. Cũng đơn giản là mảnh đất thừa kế để lại mà gia đình tính bán đi để lo cho người cha già đau bệnh thì anh em trong nhà không chấp nhận ký giấy để bán đi để có tiền chữa cho cha già.
Đâu đó vẫn là những câu chuyện nhân sinh của cuộc đời. Khi người ta không còn tấm lòng nữa hay khi người ta khép lòng lại thì cuộc sống càng thêm nặng nề đáng ghét !
Ra đường, giờ đây tìm được văn hóa giao thông dường như quá khó. Đơn giản là con người đa phần chỉ biết mình và đánh mất đi con tim mà nay nhiều người muốn tìm lại.
Trở về nhà, lại thấy một bầu khí quá nặng nề bởi sự tranh chấp đạt đến đỉnh cao. Cũng chỉ vì ít đồng bạc hay vài tấc đất mà người ta sẵn sàng chối bỏ lẫn nhau dẫu rằng ngày còn bé họ bú chung bầu sữa mẹ.
Biết sao giờ khi chợ đời vẫn còn đó những bôn ba, cạnh đó còn có thêm những chuyện tranh giành xem ra đáng tiếc.
Thôi thì lòng nhủ lòng mình và tự nhủ với con tim rằng không chỉ tham gia giao thông mà trong mọi mảng sống của cuộc đời, ta hãy sống với nhau trọn vẹn con tim, trọn vẹn lòng nhân ái của bao người.
Huệ Minh