Cuộc sống mỗi người đều có những ước mơ và niềm vui đi kèm, vậy ước mơ và niềm vui của chị là gì khi theo đuổi ơn gọi Giáo lý viên (GLV)?
Qua thời gian 4 năm dạy giáo lý, khởi đi từ sự thôi thúc của lý tưởng bản thân khi nghe thông báo trong nhà thờ, dần dần Chúa đã giúp tôi dần khám phá ra ước muốn sâu xa bên trong “là được loan truyền Lời Chúa và đem Chúa đến với các em thiếu nhi”. Không những thế, tôi còn nhận ra sự quan phòng kỳ diệu của Chúa cho ơn gọi GLV của tôi qua gia đình, qua chuyên ngành tâm lý tôi học ở trường, và qua những công việc khác mà tôi đang phục vụ trong giáo xứ.
Với gia đình, không chỉ mình tôi đi dạy giáo lý mà thôi nhưng cả gia đình cùng hiệp thông khi hy sinh đảm nhận thay tôi những việc nhà. Với chuyên môn, tâm lý giúp tôi hiểu và thông cảm hơn với những khác biệt về những biểu hiện tính cách nơi các em; ngược lại, chính các em lại là động lực để tôi đào sâu những gì đã học hầu giúp đỡ các em hiệu quả hơn. Với những công tác khác ở nhà thờ và xã hội, đó chính là nguồn kinh nghiệm sống quý giá giúp cho buổi học giáo lý thêm sinh động và chân thực. Tất cả là tình yêu của Chúa, và chính từ tình yêu này mà tôi kiến múc được sự sáng tạo và lòng kiên nhẫn để tiếp tục dấn thân. Tôi vẫn ao ước rằng, qua các buổi học giáo lý các em được gặp gỡ Chúa nhờ những anh chị GLV, những người đã gặp Ngài trước.
Mỗi công việc đều có những bí quyết riêng, chị đã chọn cho mình bí quyết gì trong việc dạy giáo lý chưa?
Chẳng có bí quyết bí mật gì đâu, tôi thăm viếng Chúa qua giờ cầu nguyện để xác tín rằng mỗi em thiếu nhi được gởi đến cho tôi đều mang những hạt mầm thánh thiện mà Chúa đã gieo vào, kể cả những em cá biệt. Tôi đến thăm bố mẹ các em qua những lần gặp gỡ hay những cuộc điện thoại để có thể hiểu và đồng cảm hơn với hoàn cảnh cũng như những gì các em đang lo lắng. Tôi gặp gỡ các anh chị GLV đồng nghiệp qua các buổi họp vì tôi biết rằng điều đó giúp ích không chỉ cho lớp chúng tôi mà cho cả trường giáo lý. Tuy vậy, không thể chối cãi rằng, phương cách gặp gỡ này sẽ lấy đi không ít thời gian của bản thân và của người khác, những người vừa phải lo toan cơm áo gạo tiền vừa hy sinh phục vụ trường giáo lý. Nhưng với những ích lợi to lớn mà nó mang lại, tôi tin rằng những thời gian mất đi đó hoàn toàn xứng đáng.
Lớp giáo lý thường có những em chưa ngoan nếu không muốn nói là cá biệt, chị đã làm gì để giúp đỡ các em đó?
Đó là một kinh nghiệm khác, kinh nghiệm của lòng tin tưởng, yêu thương. Qua việc dạy giáo lý, tôi thấy mình được Chúa tin tưởng và yêu thương, điều đó giúp tôi nhận ra và phát huy những tiềm năng của bản thân. Đó quả là những món quà tuyệt vời để phục vụ người khác. Một cách thực tế, tôi cũng muốn cùng các bậc phụ huynh làm điều gì đó để phát huy các phẩm chất tốt nơi các em thiếu nhi. Thay vì vội vã xét đoán em này tốt hay xấu, tôi tâm niệm rằng mỗi em thiếu nhi đều có những hạt mầm tốt đẹp của Chúa đã gieo, thế nên tôi cầu xin Chúa ban thêm lòng can đảm và kiên trì tôi dám mở lòng hơn, dám quan tâm hơn, và dám bước vào tâm hồn các em, với hy vọng rằng qua đó Chúa sẽ tác động điều gì đó nơi các em. Dầu vậy, có nhiều lúc vì bận bịu với công việc nên bản thân còn trì hoãn việc đến thăm gia đình các em, những lúc đó tôi lại cảm thấy được Chúa thôi thúc trong lòng rằng, “hãy lên đường để gặt cây lúa này về cho Chúa”.
Xin cám ơn chị đã chia sẻ
( Trích cuộc phỏng vấn với chị GLV Maria Bùi Thị Ngọc Cúc)
Paul Linh S.J thực hiện
nguồn:dongten.net