Phút lắng đọng Lời Chúa từ ngày 27.04 đến ngày 02.05.2020

0
196

Phút lắng đọng Lời Chúa từ ngày 27.04 đến ngày 02.05.2020

27.04.2020

THỨ HAI TUẦN 3 PHỤC SINH

Ga 6,22-29

Lời Chúa:

“Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông.” (Ga 6,27)

Câu chuyện minh họa:

Nhà văn Pháp Pécaut đã kể một câu chuyện thật cảm động mà chính ông vẫn ân hận mỗi khi nhớ lại chuyện xưa. Ông kể rằng:

Một hôm tôi vừa ra khỏi nhà thì một em bé trai 12 tuổi chạy đến van nài tôi mua giúp em một hộp diêm quẹt. Động lòng thương tôi rút ví ra định mua, nhưng tôi lại chỉ có toàn tiền chẵn. Tôi đang ngần ngại thì thằng bé nói ngay: “Không sao ông ạ, xin ông cứ vui lòng đưa tiền cho cháu, cháu sẽ chạy đi tìm chỗ đổi tiền rồi trả lại cho ông ngay”.

Tôi nhìn thằng bé gương mặt xanh xao của nó có vẻ thành thật đến mức tự hào. Tôi liền trao cho nó một đồng tiền vàng và nó chạy biến ngay về hướng cuối phố. 5 phút trôi qua, rồi 10 phút, tôi bắt đầu hồ nghi về sự ngay thẳng của thằng bé. Và nửa giờ sau thì tôi hết kiên nhẫn, bỏ đi tiếp tục cuộc dạo phố, lòng thầm nhủ sẽ chẳng bao giờ còn tin vào những bọn lêu lổng đầu đường xó chợ như thế nữa.

Buổi trưa, khi về tới nhà, đúng chỗ ban sáng thì tôi lại thấy một đứa bé hơn nữa, chỉ độ 8, 9 tuổi, khuôn mặt giống thằng ăn cắp như tạc. Nét mặt nó bộc lộ sự lo âu tuyệt vọng. Nó thổn thức nói với tôi: “Thưa ông, có phải ông đã đưa cho anh cháu một đồng tiền vàng không ạ? Đây là chỗ tiền lẻ. Chính anh cháu nhờ gửi lại cho ông. Chúng cháu đều là trẻ mồ côi nhưng không phải là bọn ăn cắp. Anh cháu không thể trao tận tay ông ngay lúc sáng là vì anh cháu đã bị xe đụng khi vội chạy đi tìm chỗ đổi tiền. Cháu… cháu sợ rằng anh cháu chết mất thôi…”. Tôi bàng hoàng vội hỏi thằng bé trong tiếng nghẹn ngào: “Thế bây giờ anh cháu nằm ở đâu? Dắt bác đến gặp anh cháu ngay đi”.

Tôi rảo bước gần như chạy sau em bé. Chúng tôi rời khỏi những khu phố giầu sang để lách vào những con hẻm lầy lội của một khu lao động nghèo khổ. Em bé dừng lại một căn lều xiêu vẹo. Trong một xó tối, tôi nhận ra thằng bé bán diêm quẹt ban sáng. Nó nằm dài bất động trên một đống áo quần cũ rách, mặt trắng bệch vì mất khá nhiều máu.

Tôi lặng lẽ cúi xuống hôn lên vầng trán bị giập nát vì vết thương của em. Tôi ân hận vì cái nhìn thiển cận của tôi. Tôi nuối tiếc vì sự đánh giá thiếu cân nhắc của mình. Nhưng tôi lại thầm cám ơn đời đã cho tôi gặp được một tâm hồn trẻ thơ vô cùng trong trắng ngay giữa cảnh đời nghèo khó và đau khổ đến cùng cực…

Suy niệm:

Giữa cuộc sống bon chen tìm kiếm miếng cơm manh áo, tranh giành địa vị, quyền lợi, vẫn còn đó những con người nghèo khó với tấm lòng trong sạch. Dù nghèo khó nhưng người ta vẫn còn giữ nhân phẩm, nhân vị của mình.

Bài Tin Mừng hôm nay như một lời cảnh tỉnh cho mỗi người chúng ta về sự lạc hướng của mình. Đám đông tụ họp quanh Đức Giêsu mong muốn được ăn uống thỏa thuê. Họ đi tìm Ngài không phải để lắng nghe những lời giáo huấn nhưng để được no thỏa về thân xác. Chúa Giêsu đến thế gian đem lại hạnh phúc cho con người; không phải là thứ hạnh phúc chóng qua, nhưng là hạnh phúc đích thực là nhận biết Thiên Chúa và tình yêu của Ngài. Và chỉ có Ngài mới làm no thỏa cơn khát nơi con người.

Trong cuộc sống, vì bôn ba lo cho đời sống vật chất, chúng ta có dành giây phút nào bên Chúa, để Người lắp đầy những thiếu thốn nơi tâm hồn chúng ta không?

Lạy Chúa Giêsu phục sinh, con ước ao Chúa chiếm trọn tâm hồn con, để không gì có thể tách con ra khỏi tình yêu Chúa, vì Chúa chính là hạnh phúc trọn hảo và cùng đích đời con.

28.04.2020

THỨ BA TUẦN 3 PHỤC SINH

Ga 6,30-35

Lời Chúa:

Đức Giê-su bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ”! (Ga 6,35)

Câu chuyện minh họa:

Khi thánh nữ Ghertrude suy niệm về Bí tích Thánh Thể và tự hỏi làm sao Chúa có thể tự hạ mình xuống thấp như thế để hiện diện trên bàn thờ dưới hình bánh, thì chính Chúa Giêsu đã nói với bà câu chuyện sau:

Một hoàng tử nhỏ ở trong một lâu đài rộng lớn với đủ loại đồ chơi, ngày kia nhìn qua cửa sổ và thấy các đứa bé nghèo chơi trên đường. Thấy hoàng tử nhìn qua cửa sổ như thế, người giám hộ liền hỏi:

– Hôm nay hoàng tử muốn ở chơi trong lâu đài hay muốn ra ngoài chơi với các đứa bé trên đường phố?

– Tôi muốn ra ngoài chơi với chúng.

Được phép, hoàng tử khoác vào người bộ đồ cũ nhất và cả ngày chơi với các trẻ nghèo. Đây là một trong những ngày hạnh phúc nhất của cậu bé chốn cung đình.

Rồi Chúa nói với thánh Ghertrude:

– Ta giống như vị hoàng tử nhỏ kia. Ta muốn ở với con người, đàn ông cũng như đàn bà. Bất cứ ai không đến với Mình Thánh hoặc ngăn cản kẻ khác đến rước lễ, kẻ ấy lấy mất đi của Ta một niềm vui lớn.

Suy niệm:

Niềm vui của Chúa là được ở với con người luôn mãi, nên Ngài đã ở lại với chúng ta trong Bí tích Thánh Thể. Khi xưa, Chúa cho dân Do Thái được ăn no nê manna trong sa mạc; Qua đó, Ngài hướng họ tới thứ bánh tinh thần. Của ăn vật chất sẽ làm cho con người lại đói, nhưng của ăn tinh thần là Mình Máu Thánh Người sẽ đem lại sự no thỏa.

Hôm nay Chúa muốn chúng con đừng đi tìm những hạnh phúc mau qua nhưng tìm kiếm nguồn hạnh phúc vĩnh cửu nơi Chúa. Đừng tìm kiếm những lợi lộc trần gian, nhưng chiếm giữ kho tàng vô giá nơi mối mọt không thể đục phá; đừng theo đuổi những giá trị tương đối nhưng tìm kiếm những giá trị tuyệt đối là chính Chúa, Người sẽ lắp đầy những ước vọng của con người.

Mỗi lần rước Chúa, chúng ta có thực sự khao khát rước chính Chúa không hay chỉ làm theo hình thức bên ngoài? Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể luôn chờ đợi chúng ta, chúng ta có dành thời gian để “ở lại” với Chúa không?

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin cho con luôn khao khát Chúa là lương thực nuôi dưỡng đời sống đức tin của con, và là lương thực trường tồn dẫn con đến sự sống đời đời.

29.04.2020

THỨ TƯ TUẦN 3 PHỤC SINH

Thánh Catarina Siêna, trinh nữ, tiến sĩ Hội Thánh

Ga 6,35-40

Lời Chúa:

Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài, vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi. (Ga 6,37-38)

Câu chuyện minh họa:

Một người nọ vào xin lễ với Cha xứ:

“Thưa cha, xin cha dâng lễ và xin cho con được ơn như ý”.

Cha xứ nhìn người này và hỏi lại:

“Như ý là như ý Chúa hay như ý của con?”

Suy niệm:

Ngày nay, nhiều người đi lễ, sốt sắng cầu nguyện với ước nguyện được như ý, nhưng quên xin cho mình biết chấp nhận theo ý Chúa. Ai chẳng muốn mọi sự diễn ra trong cuộc đời của mình đều trôi chảy. Có những ý muốn xem ra hợp tình, hợp lý nhưng chưa hẳn đã là ý Chúa. Chúa Giêsu đã đến trần gian, vâng phục và làm theo ý Chúa Cha một cách triệt để. Ngài không một lời kêu trách khi chịu khổ hình thập giá, chịu xỉ nhục, hành hạ và chịu chết…

Lời kinh Lạy Cha mà chúng ta đọc mỗi ngày, có giúp chúng ta ý thức để ý Chúa được thể hiện trong cuộc đời hay không?

Lạy Chúa, xin cho con thêm lòng yêu mến Chúa, để con can đảm chấp nhận ý Chúa trong cuộc đời.

30.04.2020

THỨ NĂM TUẦN 3 PHỤC SINH

Ga 6,44-51

Lời Chúa:

“Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” (Ga 6,51)

Câu chuyện minh họa:

Sau trận động đất ít ngày, người ta tìm ra được một bà mẹ đã bất tỉnh nằm cạnh một đứa con thơ còn sống sót… Người ta mới đưa vào phòng cấp cứu và rồi cứu được cả hai mẹ con.

Sau khi tỉnh lại bác sĩ hỏi tại sao bà lại có vết thương ở tay và máu ra nhiều vậy?

Bà mới kể cho nghe là khi thấy con của mình không còn gì để uống, bà cũng không còn sữa cho con bú, nên bà đã tìm cục đá sắc rồi rạch mạch máu tay lấy máu cho con uống thay sữa. Và bà đã làm 2 lần như vậy.

Bác sĩ mới nói rằng, bà có biết làm như vậy là nguy hại đến tính mạng của bà không?

Bà ta mới trả lời bác sĩ, “lúc đó tôi còn gì mà phải nghĩ đến tính mạng mình, tôi chỉ cốt ý làm sao cứu được con của mình thôi”.

Suy niệm:

Một câu chuyện thật cảm động về tình mẫu tử. Người mẹ không nghĩ đến bản thân mình dù bà kiệt sức và có thể chết, nhưng chỉ nghĩ đến sự sống còn của con mình; và bà đã can đảm hy sinh như vậy. Chúa Giêsu còn hơn thế nữa, Ngài đã lấy chính Mình Máu Ngài để làm của ăn đời đời cho con người. Một của ăn đem lại sự sống vĩnh cửu. Vì Ngài là nguồn mạch chân lý, sự sống, và sự thật. Và vì yêu thương con người, Ngài muốn hòa quyện thân xác chúng ta vào trong sự vinh hiển của Ngài, và ở lại với chúng ta luôn mãi.

Cảm tạ Chúa đã nuôi dưỡng chúng con bằng nguồn lương thực vô tận là chính Mình Máu Ngài, để chúng con được tiếp nhận sức mạnh thần linh và sống sung mãn.

01.05.2020

THỨ SÁU TUẦN 3 PHỤC SINH

Thánh Giuse thợ

Ga 6,52-59

Lời Chúa:

“Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy.” (Ga 6,57)

Câu chuyện minh họa:

Một câu chuyện tình có thật đã được dựng thành phim và đã được chiếu trên đài truyền hình Pháp 1996. Nội dung câu chuyện như sau:

Antôn là một chàng trai người Phi châu, mồ côi mẹ sống với cha trên đất Pháp. Không giấy tờ cũng chẳng có việc làm, nơi ở là một góc tối tăm trên căn gác chật hẹp. Điều trớ trêu là Antôn lại yêu Valery, một cô gái người Pháp thuộc gia đình giàu có, nặng óc kỳ thị. Tình yêu của hai người thăng trầm đầy bấp bênh vì sự phân biệt chủng tộc. Nhiều lần cha mẹ của Valery đã đến nói rõ với cha của Antôn rằng, họ không bao giờ để cho con gái của họ sống chung với người da đen.

Đau khổ và tuyệt vọng, hai người đành quyết định đi tìm khung trời mới cho riêng họ. Thế là cô gái ăn cắp tiền của cha mẹ và lên đường đi xa, nhưng họ đã bị cảnh sát bắt ngay trong chính đêm họ muốn trốn đi. Quá xúc động bởi nhiều biến cố dồn dập, Valery bị nhồi máu cơ tim phải vào bệnh viện. Gia đình cô lợi dụng cơ hội này để cắt đứt mối liên lạc giữa hai người, và để ngăn ngừa hậu họa, cha mẹ Valery đã báo cho cảnh sát biết về tình trạng cư trú bất hợp pháp của hai cha con Antôn, nhưng cảnh sát đã không bắt được Antôn, vì hôm ấy chàng trai thất tình còn mãi lang thang ngoài đường phố. Nhiều tuần lễ sau, các bác sĩ cho biết Valery phải được thay tim mới hy vọng sống còn. Tình cờ biết được tin này, Antôn đã ghé thăm người yêu đang đau bệnh.

Trở về căn phố của anh, vắng bóng cha chàng trai đau khổ khóc suốt đêm cho đến khi cảnh sát ập đến nhà để bắt chàng, họ thấy chàng mê man bất tỉnh, thay vì đưa chàng vào nhà tù, họ đã chở chàng đến bệnh viện và chỉ vài tiếng sau Antôn đã tắt thở, trong túi áo của chàng người ta chỉ tìm thấy vỏn vẹn một tờ di chúc với dòng chữ như sau:

“Xin được trao tặng trái tim này cho Valery, người yêu của tôi” và Valery đã được cứu sống nhờ trái tim của người tình da đen bất hạnh đau khổ ấy.

Suy niệm:

Tình yêu đích thực vượt lên mọi rào cản, và không bao giờ đặt điều kiện. Và nhờ tình yêu mà người ta có sức mạnh để vượt qua những khó khăn, và sẵn sàng hy sinh cho người mình yêu. Antôn đã trao ban trái tim của mình để cứu sống người yêu, trái tim của chàng trai đã làm cho người yêu sống lại. Chính Chúa Giêsu cũng đã vượt qua mọi biên giới để đến với con người, phá tan mọi khoảng cách. Và vì yêu Người đã chết để chúng ta được sống. Hơn thế nữa, Ngài đã trao ban chính mình Ngài để nuôi sống chúng ta. Ngài mời gọi chúng ta đến với Ngài để ở lại trong Ngài và Ngài ở trong chúng ta, đến nỗi như thánh Phaolô đã nói: “Tôi sống, không còn là tôi sống mà là Đức Kitô sống trong tôi” (Gl 2,20). Khi chúng ta cảm nếm Ngài, là khi chúng ta để cho Ngài chạm đến chốn sâu thẳm nhất của cõi lòng chúng ta, để chúng ta được nên một với Ngài.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con cảm nhận tình Chúa yêu con để con chỉ biết khát khao mình Ngài, và ước mong thuộc trọn về Ngài luôn mãi.

02.05.2020

THỨ BẢY TUẦN 3 PHỤC SINH

Thánh Athanasiô, giám mục, tiến sĩ Hội thánh

Ga 6,51.60-69

Lời Chúa:

“Ông Simon Phêrô đáp: Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.” (Ga 6,68)

Câu chuyện minh họa:

John là một người thanh niên, chàng lần lần rời xa Giáo hội. Chàng không đi lễ nữa, không chịu các bí tích. Trong thế chiến thứ hai, khi chàng đăng ký nhập ngũ, sự lo âu của mẹ chàng tăng thêm: Nếu chàng bị chết thì sao? Linh hồn chàng sẽ ra sao? Khi chàng chuẩn bị lên đường. Mẹ chàng nói với chàng: “John ơi, mẹ muốn con làm cho mẹ một việc”. John hỏi: “Cái gì đó, mẹ?”.

“Mẹ muốn con đọc ít nhất mỗi ngày 1 lần kinh Kính Mừng. Hãy đọc, bất kể con bận hay con mệt tới mức nào”. Một chút do dự, John đã hứa.

Trải qua năm, tháng. Những bức thơ của John thưa dần. Một ngày kia một bức thơ của cha tuyên úy cho hay John bị thương nặng và chàng đã xin chịu các phép bí tích. May mắn, John bình phục. Trong bức thơ đầu về nhà, chàng viết: “Mẹ ơi, cám ơn mẹ đã bảo con làm lời hứa ấy. Con đã giữ. Mỗi lần có dịp con đi lễ và rước lễ”.

Suy niệm:

Nếu chúng ta giữ liên lạc với Chúa, thì chúng ta sẽ không xa rời Chúa bao giờ, dù một kinh kính mừng hay một lời nguyện tắt. Người sẽ thấy những cố gắng và thiện chí của chúng ta, như John đã làm một việc rất nhỏ và Chúa đã làm một việc lớn nơi anh. Còn mỗi chúng ta thì sao?

Chúa Giêsu luôn đồng hành với chúng ta trên mọi nẻo đường, Ngài hy sinh cả tính mạng mình để chúng ta được sống. Cái chết của Chúa sẽ trở nên vô nghĩa nếu như Chúa không chết cho nhân loại. Nếu cái chết của Chúa không ẩn chứa tình yêu thì cái chết ấy là điên rồ.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn trung thành với Chúa trong mọi hoàn cảnh.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho