Trong suốt 5 tuần lễ từ Chúa Nhật 17 cho đến Chúa nhật 21 hôm nay, chúng ta đã lần lượt nghe các bài đọc nói về Bánh Hằng Sống, được trích từ chương 6, trong Tin mừng theo thánh Gioan, và đoạn Tin mừng chúng ta vừa nghe hôm nay là phần kết thúc. Trong những Chúa Nhật trước, phụng vụ đã cho thấy: Chúa Giêsu chính là Bánh Hằng Sống (CN 19). Đồng thời, cũng chính Ngài sẽ đứng ra lấy chính Thịt và Máu của Ngài để dọn cho dân một bữa tiệc. Máu và Thịt của Ngài sẽ là Thần lương cho con người trong cuộc lữ hành trần thế này, như chúng ta vừa nghe trong Chúa Nhật vừa qua (CN 20).
Thế nhưng, điều này đã vượt quá suy nghĩ của người Do thái. Họ không thể hình dung được là có một người lại lấy thịt và máu của mình làm lương thực cho người khác. Thế là họ đã lẩm bẩm: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!”. Và cũng vì không thể chấp nhận được, nên đã có nhiều người bỏ Ngài mà đi, như chúng ta vừa nghe trong bài Tin mừng hôm nay.
Đứng trước sự kiện đó, Chúa Giêsu đã đặt vấn đề với các tông đồ: “Cả chúng con, chúng con có muốn bỏ đi không?”. Khi đặt câu hỏi này, Chúa Giêsu muốn các tông đồ có một chọn lựa dứt khoát trước khi theo Ngài tiếp tục sứ mạng. Vâng, sự chọn lựa căn bản này là một điều quan trọng trong cuộc sống của mỗi người chúng ta. Nếu chúng ta có một chọn lựa đúng, thì cho dù cuộc sống có vất vả, nhưng tâm hồn của chúng ta sẽ có bình an và hạnh phúc. Và ngược lại, chúng ta sẽ phải ân hận suốt đời, nếu quyết định đi theo một chọn lựa sai lầm.
Do đó, dưới ánh sáng của lời Chúa hôm nay, tôi muốn cùng quý ông bà anh chị em cùng suy nghĩ về sự chọn lựa của mỗi người chúng ta.
- Cuộc sống là một chuỗi những chọn lựa:
Không nói đến những ngày còn nằm nôi, trong vòng tay bồng ẵm của mẹ. Nếu để ý, chúng ta sẽ thấy rằng từ khi có suy nghĩ, cuộc sống của chúng ta được dệt nên bởi một chuỗi các chọn lựa. Có những chọn lựa đơn giản của trẻ thơ như: chơi trò chơi này hay trò chơi kia, chơi với bạn này hay bạn kia … ngay cả việc đi học của các em, cũng là một chọn lựa, vì trẻ em vẫn có thể chấp nhận hình phạt của cha mẹ để bỏ học. Và ngay bản thân của từng người chúng ta đây cũng bắt đầu một ngày sống bằng một sự chọn lựa: Chọn thức dậy hay nằm ngủ tiếp, chọn mặc bộ đồ này hay bộ đồ kia, chọn làm việc này hay việc nọ… Nói chung, tất cả những lời nói, hành động mà chúng ta thực hiện đều thể hiện một chọn lựa nào đó của chúng ta. Và tất cả các chọn lựa này của chúng ta không là một ngẫu nhiên, tuỳ hứng, nhưng tất cả đều bị chi phối bởi một chọn lựa căn bản từ ban đầu.
Do đó, việc định hướng cho chọn lựa căn bản này rất quan trọng, nếu không có chọn lựa này, cuộc sống của chúng ta sẽ dễ dàng bị lôi kéo và ảnh hưởng bởi các trào lưu xã hội bên ngoài. Đó cũng là điều mà dân Do thái khi xưa đã mắc phải. Sau khi vào được Đất Hứa, dân Do thái đã không có một cuộc chọn lựa dứt khoát đứng về Thiên Chúa, nên đã bị các hình thức thờ tự và cách sống vô luân của dân ngoại lôi kéo, cuộc sống của họ ngày càng xa lìa Thiên Chúa. Chính vì thế, Giosuê đã triệu tập một đại hội toàn dân tại Sikem. Tại đây, ông đã nhắc lại cho dân tất cả những gì Thiên Chúa đã làm cho họ, và mời gọi họ tự thực hiện một sự chọn lựa cho chính họ: “Nếu các ngươi không muốn tôn thờ Thiên Chúa, thì cho các ngươi lựa chọn: hôm nay, các ngươi hãy tuỳ ý chọn phải tôn thờ ai hơn: hoặc là các thần cha ông các ngươi đã tôn thờ ở Mêsôpôtamia, hoặc các thần của người xứ Amôrê, nơi các ngươi đang ở”.
Nhân đó, Giosuê cũng đã tỏ rõ cho dân về sự chọn lựa của ông và gia đình ông: “Phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ tôn thờ Thiên Chúa”. Còn dân Do thái, sau khi bình tâm, nhớ lại tất cả những gì Thiên Chúa đã làm cho họ, họ cũng đã trả lời với Giosuê: “Không thể có chuyện chúng ta bỏ Chúa mà tôn thờ những thần ngoại”. Họ đã quyết tâm chọn Chúa làm gia nghiệp cho đời mình. Chọn Chúa làm gia nghiệp, làm lẽ sống, nghĩa là chấp nhận sống theo những giáo huấn của Ngài. Đây cũng chính là chọn lựa của các tông đồ mà thánh Phêrô đã thưa lên: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời”.
Tuy nhiên, đây không phải là một chọn lựa dễ dàng, vì lời Chúa vượt xa, và đi trước trí hiểu của chúng ta như lời ngôn sứ Isaia: “Tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi, và đường lối các ngươi không phải là đường lối của Ta … Trời cao hơn đất dường nào thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối các ngươi, và tư tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng các người chừng ấy”
(Is 55, 8-9). Chính vì thế, chúng ta thường có cảm tưởng, lời Chúa đi ngược với những suy nghĩ, tính toán tự nhiên của chúng ta. Đó cũng là điều mà dân Do thái vào thời Chúa Giêsu đã mắc phải. Khi họ nghe Chúa Giêsu nói sẽ lấy Thịt và Máu của Ngài làm của ăn, họ đã không hiểu nổi và không thể chấp nhận được lời đó, nên đã kêu lên: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được”.
- Sống trung thành với chọn lựa của mình:
Mặt khác, cũng như một em học sinh không thể vừa muốn đi chơi lại vừa muốn có phần thưởng được, khi chọn lựa theo Chúa, chúng ta cũng cần có những từ bỏ và hy sinh. Nói một cách khác “Chọn lựa là giới hạn”. Khi đã có một chọn lựa là chúng ta phải biết tự giới hạn mình. Chúng ta không thể “bắt cá hai tay”. Chính Chúa Giêsu khi chọn con đường cứu độ nhân loại, Ngài cũng đã phải chấp nhận thân phận giới hạn của con người, và cả cái chết tủi nhục trên thập giá như lời thánh Phaolô trong bài đọc hai: “Đức Kitô yêu thương Hội Thánh, và phó mình vì Hội Thánh, để thánh hoá Hội Thánh,.., ngõ hầu bày tỏ cho mình một Hội Thánh vinh quang, không vết nhơ, không nhăn nheo,…, nhưng thánh thiện và vẹn tuyền”.
Mỗi người chúng ta đã có một chọn lựa. Vào ngày lãnh nhận bí tích Rửa tội, các bậc phụ huynh đã chọn lựa Thiên Chúa làm gia nghiệp cho con em của mình. Rồi trong mỗi dịp lễ Phục Sinh, từng người chúng ta lại có dịp bày tỏ sự chọn lựa của mình một lần nữa khi tuyên xưng đức tin và tuyên bố từ bỏ ma quỷ và các việc làm của nó.
Thế nhưng, giờ đây, nhìn kỹ lại cuộc sống của mình, trong vai trò làm cha, làm mẹ thử hỏi, chúng ta đã đầu tư được bao công sức, thời giờ để vun đắp cho đời sống đức tin của con cái, so với tâm huyết chúng ta đổ ra để lo những việc khác? Chọn lựa của chúng ta không phải chỉ nói một lần là xong. Nhưng cần được lập đi lập lại, thể hiện qua những chọn lựa nho nhỏ trong mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút sống của chúng ta. Đó là chọn lựa đi dâng lễ, nhất là trong ngày Chúa Nhật hay là đi chơi, hoặc là đi làm. Chúng ta còn phải chọn lựa sống công chính hay gian dối mỗi khi nhặt được của rơi, hay một người nào đó tính tiền nhầm cho chúng ta… Các em thiếu nhi cũng phải có một chọn lựa giữa sự vâng lời cha mẹ, những người dạy dỗ và lời rủ rê của bạn bè xấu. Các em phải chọn lựa giữa việc đi lễ và tắm biển, xem film, ngủ nướng…
Ngay bây giờ, mỗi người chúng ta cũng phải làm một cuộc chọn lựa rất quan trọng: đó là chọn lựa giữa sự sống và sự chết. Nếu chúng ta chọn sự sống, thì ngay từ giờ phút này, chúng ta hãy tích cực sửa soạn tâm hồn để lãnh nhận Thánh Thể, vì Chúa Giêsu đã khẳng định: “Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời” (Ga 6, 59). Còn nếu như chúng ta từ chối đón nhận Thánh Thể, cùng đồng nghĩa với việc chúng ta đang chọn lấy cái chết cho chính mình, như lời Chúa Giêsu: “Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống Máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi” (Ga 6, 53). Amen.
Lm. Phêrô Trần Thanh Sơn