HƯỚNG VỀ TƯƠNG LAI VỚI NIỀM HY VỌNG- Bế Mạc Tam Nhật Đại Phúc

0
221

Tam Nhật Đại Phúc Kỷ niệm 10 năm thành lập Giáo phận Bà Rịa

Ngày 21.11.2015

HƯỚNG VỀ TƯƠNG LAI VỚI NIỀM HY VỌNG

Chúng ta đang sống trong tam nhật chuẩn bị mừng kỷ niệm 10 năm thành lập Giáo phận. Ngày thứ nhất, chúng ta đã nhìn lại quá khứ với tâm tình tạ ơn vì biết bao hồng ân đã lãnh nhận; ngày thứ hai, chúng ta nhìn vào hiện tại để thấy được những sứ vụ cần phải dấn thân. Và hôm nay, ngày thứ ba, chúng ta được mời gọi hướng đến tương lai với niềm hy vọng: Thiên Chúa sẽ tiếp tục ban ơn và dẫn đưa Giáo phận chúng ta bước đi trong sự quan phòng yêu thương của Ngài. Chúng ta hãy cầu nguyện cho Giáo phận, cho Đức Cha và quý cha, quý tu sĩ nam nữ và mỗi người chúng ta được nhiều ơn lành của Chúa, để tiếp tục hăng say góp phần xây dựng Giáo phận trong tin yêu và hy vọng. (trích tài liệu Tam Nhật Đại phúc kỷ niệm 10 năm thành lập Giáo phận BR)

LỜI CHÚA

Mt 6,25-34

Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: “Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì, hoặc sẽ lấy gì mà mặc?” Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó. Nhưng cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai, vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy”.

Bài Tin Mừng của Thánh Mattheu được chọn đọc trong ngày cuối của Tam Nhật Đại Phúc này nói lên sự nhạy cảm của Chúa Giêsu, khi Ngài muốn chia sẻ những băn khoăn lo lắng của chúng ta trong cuộc sống này.

Mỗi người, dù ở đấng bậc nào, hoàn cảnh nào, cũng có những trăn trở, lo âu cho tương lai. Bao nhiêu câu hỏi sẽ đến quấy rầy chúng ta: lấy gì mà ăn? lấy gì mà mặc. Tôi có tìm được công ăn việc làm hay không? Lấy gì mà nuôi nấng cha mẹ già cả và con thơ nhỏ dại của tôi?

Trăn trở, lo lắng nhưng chúng ta chẳng giải quyết được gì hết, vì tất cả còn nằm trong tương lai, ngoài tầm tay của mình, nhưng trái lại, chỉ làm cho chúng ta thêm khổ, mất ăn mất ngủ. Lời Chúa trấn an chúng ta: “Các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: chúng ta sẽ ăn gì, uống gì, lấy gì mà mặc? Vì chưng dân ngoại tìm kiếm những điều đó, nhưng Cha các con biết rõ các con cần các điều đó. Tiên vàn hãy tìm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó, Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng cho ngày mai. Vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai, ngày nào có sự khốn khổ của ngày đó.”.

Dĩ nhiên Chúa không bảo chúng ta nhắm mắt đưa chân một cách liều lĩnh, nhưng Chúa muốn chúng ta phải có một tâm tình phó thác và tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa, là Đấng đã nuôi chim trời, mặc dầu nó không gieo không vãi; là Đấng đã mặc cho hoa đồng nội, sớm nở chiều tàn, những chiếc áo màu sắc sặc sỡ, mặc dầu chúng không thêu không dệt.

Lời Ngài tuy đơn sơ, nhưng bao hàm một ý nghĩa quan trọng: Đó là Chúa đang theo dõi chúng ta rất sát, ngay cả những biến cố nhỏ nhen vụn vặt nhất của đời ta cũng không vượt khỏi tầm mắt của Chúa.

Ngay cả những sợi tóc của chúng ta rụng đi, đôi khi ta còn không biết rõ, nhưng Thiên Chúa, Ngài biết và biết từ thuở đời đời. Hành động này là một tín hiệu tình yêu Thiên Chúa muốn gởi đến cho chúng ta để nhắc nhở rằng, trong cuộc sống của chúng ta, có những biến cố coi như vô nghĩa, nhỏ nhen, như một sợi tóc mọc lên, đổi màu, rồi rụng xuống, đều nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa.

Lạy Chúa, chúng con xin  dâng lên Chúa Đức Cha Tôma kính yêu, Quý Cha, Quý Tu sĩ nam nữ, cũng như tất cả mọi thành phần dân Chúa trong Giáo phận Bà Rịa non trẻ của chúng con. Xin dâng lên Chúa từng ngày sống của chúng con. Xin cho chúng con biết mang tâm tình bình an, sống phó thác tin tưởng như những đứa con ngoan ngoãn trong vòng tay của người Cha quyền năng và nhân lành.

Bên cạnh người Cha trên trời, chúng ta còn có một người Mẹ dịu hiền: Mẹ Maria, là Mẹ Thiên Chúa, Bổn mạng của Giáo Phận chúng con. Chúng con phó dâng Giáo phận cho Mẹ với một niềm tín thác cậy trông vào tình thương của Mẹ. Xin Mẹ chúc lành và cầu bầu cho chúng con để chúng con biết bình tâm và tin tưởng thưa lên với Chúa hai tiếng “Xin vâng” như Mẹ, trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống. Amen.

Jacbao Phạm