01.09.17
THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 21 TN
Mt 25,1-13
LÀ NGỌN ĐÈN LUÔN ĐẦY DẦU
“Nước Trời giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn của mình đi đón chàng rể.” (Mt 25,1-2)
Suy niệm: Đám rước dâu ban đêm đầy thơ mộng theo tập tục Do Thái vẫn tiến hành dù không có mặt năm cô phù dâu khờ dại. Điều đáng tiếc ở đây là năm cô dại, chỉ vì “đoảng”, mang đèn mà không mang dầu, và bị loại khỏi cuộc vui. Điều đáng tiếc trong dụ ngôn lại là tai hoạ không thể cứu vãn nổi cho cả cuộc đời chúng ta, nếu như chỉ vì những lý do không đâu mà ta vĩnh viễn hụt mất bữa “tiệc cưới của Con Chiên” (Kh 19,6-9; Mt 22,1-14). Để tham dự bữa tiệc đó, không chỉ cần một vài hành động ngẫu hứng mà đủ; trái lại tâm hồn ta phải là ngọn đèn luôn đầy dầu, chất dầu yêu thương của Đức Ki-tô, luôn cháy sáng bằng cả cuộc đời sẵn sàng phục vụ.
Mời Bạn: Như để khắc hoạ lại hình ảnh người trinh nữ khôn ngoan, thi sĩ Tagore đã tự ví mình với người ca công hèn mọn, ôm cây đàn chờ đợi suốt đêm khuya, mong được vào trước thánh nhan Chúa để hát dâng Người bài ca. Phần bạn, bạn có phải là người môn đệ Chúa chỉ sốt sắng trong những ngày lễ lớn? Hay bạn chỉ năng nổ công tác tông đồ trong những dịp đặc biệt (như cứu trợ nạn nhân bão lụt…)? Những điều đó quả là cần nhưng chưa đủ. Người “trinh nữ bình dầu luôn luôn đầy” là người sống tinh thần cầu nguyện trong từng giây phút bình thường của cuộc sống, là người coi việc phục vụ những người đang sống bên cạnh là việc tông đồ thường xuyên của mình.
Sống Lời Chúa: Nhẫn nại, vui vẻ phục vụ trong gia đình.cộng đoàn bạn. Trung thành với việc cầu nguyện mỗi ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đong đầy tim con bằng tình yêu Chúa, để con chiếu toả tình yêu đó qua cuộc sống luôn sẵn sàng phục vụ.
02.09.17
THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 21 TN
Mt 25,14-30
CHUNG HƯỞNG NIỀM VUI
“Quả vậy, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ riêng của mình đến mà giao phó của cải mình cho họ… người này năm nén, người kia hai nén, người khác một nén…” (Mt 25,14-15)
Suy niệm: Để thu hút đầu tư, người mình thường “rao” mình có nhân công rẻ. Vì thế, không lạ gì các chủ xí nghiệp trả cho công nhân một mức lương rẻ mạt. Kết quả là đời công nhân là một chuỗi nhọc nhằn trong mồ hôi và nước mắt, được đánh dấu bằng những cuộc đình công ngày càng rộng lớn hơn. Chúa Giê-su khi kể dụ ngôn nén bạc, đã ví Nước Trời như một cuộc kinh doanh. Thiên Chúa như một nhà đầu tư giao vốn cho con người kinh doanh với yêu cầu phải sinh lời mà không được phép thua lỗ. Điểm khác biệt là Thiên Chúa không phải là ông chủ “ăn cướp cơm chim” như suy nghĩ của anh chàng có một nén lười biếng. Trái lại, ngài là một vị Thiên Chúa công bằng mà lại quảng đại, “ai đã có lại càng được cho thêm.” Hơn nữa, những ai đã cộng tác với Ngài để sinh lời cho Nước Trời thì cũng được Ngài mời vào chung hưởng niềm vui với Ngài.
Bạn thấy đó, những gì bạn đang có là những “nén bạc” Chúa trao cho bạn. Ngài đã chọn bạn làm “đối tác làm ăn” với Ngài để sinh lời cho Nước Trời. “Làm ăn” với Chúa tất nhiên phải dám hy sinh, chịu khó; nhưng nếu đã cùng chung gian khổ với Chúa, chắc chắn bạn không phải thua thiệt mà trái lại sẽ được chung hưởng hạnh phúc Nước Trời với Ngài.
Sống Lời Chúa: Để sinh lời cho Nước Chúa, mời bạn đem tinh thần Tin Mừng (nhân ái, công bằng,…) “đầu tư” vào việc làm ăn, học tập, giao tiếp,… của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa là gia nghiệp con được hưởng. Xin Chúa giúp con biết dùng những nén bạc Chúa ban để xây dựng cho Nước Chúa mau trị đến.
03.09.17
CHÚA NHẬT TUẦN 22 TN – A
Mt 16,21-27
LUẬT TỪ BỎ
“Ai muốn theo Thầy, hãy từ bỏ chính mình, vác Thập Giá mình mà theo.” (Mt 16,24)
Suy niệm: Đứng trước đau khổ, chúng ta thường tự hỏi: Thiên Chúa tốt lành đầy yêu thương, tại sao Ngài cứ để con người phải đau khổ như vậy? Thập Giá vẫn mãi mãi là điều khó hiểu, khó chấp nhận đối với con người qua mọi thời đại. Phản ứng của Thánh Phê-rô trong Tin Mừng hôm nay phải chăng cũng là thái độ của chúng ta trước Thập Giá? Từ chối Thập Giá, Phê-rô đang là người môn đệ thân tín bỗng nhiên trở thành “Xa-tan”, kẻ chống Chúa. Cũng vậy, chúng ta không thể là Ki-tô hữu nếu chúng ta không chấp nhận đi vào con đường Thập Giá như Chúa Giê-su đã khẳng định: “Ai muốn theo Ta hãy từ bỏ mình, vác Thập Giá mình mà theo Ta”. Chúa Giê-su cứu độ bằng con đường thập giá. Đi theo Ngài, chúng ta cũng chỉ có một con đường thập giá để đi với Ngài mà thôi.
Mời Bạn: Thánh Phao-lô nói: “Thập Giá là cớ vấp phạm cho người Do Thái, là sự điên rồ đối với dân ngoại nhưng lại là quyền năng và sự khôn ngoan của Thiên Chúa”. Các Thánh đã chọn con đường “từ bỏ mình, vác Thập Giá”, còn bạn thì sao?
Chia sẻ: Bạn hãy chia sẻ một thử thách bạn đã trải qua và phương cách đã giúp bạn vượt thắng.
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn tập sống quên mình để nghĩ tới người khác.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa luôn muốn cho chúng con được hạnh phúc, không phải thứ hạnh phúc tạm bợ chóng qua nhưng là hạnh phúc bất diệt, hạnh phúc mà chúng con chỉ đạt được khi chúng con biết can đảm từng ngày vác Thập Giá đời mình theo Chúa. Xin cho chúng con hiểu được ý nghĩa của Mầu Nhiệm Thập Giá để biết chấp nhận trong vui tươi và quảng đại.
04.09.17
THỨ HAI TUẦN 22 TN
Lc 4,16-30
THÀNH KIẾN
“Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao?” (Lc 4,22)
Suy niệm: Thành kiến được định nghĩa là một suy nghĩ, một cái nhìn cố định khó thay đổi về việc gì đó. Khăng khăng bảo vệ quan điểm của mình “như đúng rồi” lại còn úp lên đó cái khung cứng nhắc của cảm tính, người thành kiến sẽ không thể nhìn người khác đúng như họ là, mà trái lại sẽ đánh giá theo kiểu: “Thương nhau củ ấu cũng tròn, ghét nhau quả bồ hòn cũng méo.” Chẳng những thế, người thành kiến lại thích đeo cặp kính đen để chỉ nhìn thấy phương diện xấu xa, bi quan, tiêu cực của sự việc. Những người đồng hương đương thời với Đức Giê-su đã nhìn Người với đôi mắt thành kiến như thế. Đối với họ thì gà thì đẻ ra gà chứ không thể đẻ ra công được. Với cái nhìn thành kiến, họ không thể nào nhận ra Đức Giê-su mà họ vẫn tưởng là con bác thợ mộc Giu-se lại là Con Thiên Chúa được.
Mời Bạn: Thành kiến khiến người ta không thể đón nhận được chân lý, và cũng không thể nhận ra hình ảnh của Chúa nơi người anh em. Hơn nữa họ đánh mất khả năng hoán cải nơi chính mình và cũng không thể đón nhận sự hoán cải nơi người khác. Để có thể phá đổ thành kiến, chúng ta cần nhớ rằng mình có thể sai; đồng thời cũng ý thức rằng người khác dù xấu xa thế nào đi nữa, cũng có những mặt tốt đẹp và nhất là, cũng có thể hoán cải.
Sống Lời Chúa: Tìm cách khám phá ra ít là một ưu điểm của người bên cạnh, nhất là nơi người mà mình đang có thành kiến.
Cầu nguyện: Lạy Chúa là chân lý và tình thương. Xin thông ban cho chúng con tình thương và chân lý của Chúa, để chúng con biết nhìn người anh chị em với lòng thiện cảm và trân trọng.
05.09.17
THỨ BA TUẦN 22 TN
Lc 4,31-37
SỨC MẠNH LỜI CHÚA
Người ta bỡ ngỡ về giáo lý của Người, vì lời giảng dạy của Người có uy quyền. (Lc 4,31)
Suy niệm: Nhiều người thán phục về những lời giảng dạy đầy uy quyền của Chúa Giê-su. Nhưng quyền uy đó không đến từ chiêu thức mị dân của các nhà chính trị: tung tiền bạc, cho cơm bánh để mua chuộc sự ủng hộ. Lời Chúa quả thật có sức mạnh xua đuổi được ma quỷ. Lời Ngài phán ra bệnh nhân được chữa lành. Ngay cả khi Chúa cho đám đông hàng nghìn người được ăn no nê từ năm chiếc bánh và hai con cá, Ngài cũng đã rao giảng Lời Ngài cho họ, và Ngài còn cảnh báo họ đừng tìm kiếm Ngài để chỉ có của ăn mau hư nát mà hãy đến với Ngài để lãnh nhận được Lời ban sự sống đời đời. Quả thật, Ngài chính là Ngôi Lời của Thiên Chúa, Lời đã sáng tạo vũ trụ càn khôn, là Sự Thật và là Sự Sống dẫn đưa nhân loại đến với Chúa Cha là nguồn mạch của sự sống đời đời.
Mời Bạn: Nhiều người thường tìm cách lấy lòng, hay tặng quà cho người khác để họ tin đạo và chịu phép rửa trước khi nói về Lời Chúa. Bạn nghĩ quan niệm ‘có thực mới vực được đạo’ như thế có phải là cách tốt nhất không? Theo bạn, phải gặp gỡ và chia sẻ với họ thế nào để Lời càng tỏa lan, và nhiều người tin đạo vì yêu Lời trước khi yêu cái bụng của mình?
Sống Lời Chúa: Gương thánh Phan-xi-cô Xa-vi-ê, bổn mạng của các xứ truyền giáo, nhờ nghe Lời: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn nào được ích gì” (Mt 16,26) đã bỏ ghế giáo sư triết học tại đại học Paris để sống khó nghèo, khiết tịnh, và hăng say truyền giáo.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con sẽ được lành sạch. Amen.
06.09.17
THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 22 TN
Lc 4,38-44
CẦU NGUYỆN VÀ RAO GIẢNG
“Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó.” (Lc 4,43)
Suy niệm: Dân chúng mộ mến Đức Giê-su vì Ngài làm cho họ biết bao điều tốt đẹp: chữa bệnh, trừ quỷ, rao giảng… Thật dễ hiểu khi họ muốn giữ Người ở lại với họ. Điều đó không sai. Nhưng Chúa Giê-su không chấp nhận một tầm nhìn hạn hẹp như vậy. Ngài nói với họ: “Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa… Tôi được sai đi cốt để làm việc đó.” Để thắng cơn cám dỗ đi sai lệch trọng tâm của sứ mạng loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa, Chúa Giê-su vẫn luôn kết hiệp với Chúa Cha qua đời sống cầu nguyện: Từ sáng sớm, Người đi ra một nơi hoang vắng để cầu nguyện, để sống thân mật với Chúa Cha, để lắng nghe Chúa Cha và nói lại cho dân chúng. Cầu nguyện trước đã rồi mới loan báo Tin Mừng, hai thực hành này hòa quyện với nhau trong con người và hoạt động của Chúa Giê-su.
Mời Bạn: Chúa Giê-su mời gọi chúng ta hãy đi rao giảng Tin Mừng. Thế nhưng, có lẽ chúng ta chẳng biết đi đâu và loan báo gì, vì chúng ta chưa quỳ gối cầu nguyện để lắng nghe tiếng Chúa phán dạy và hướng dẫn. Mỗi sáng sớm, bạn dành riêng ít phút thinh lặng để lắng nghe Chúa muốn bạn hôm nay làm gì.
Chia sẻ: Bạn dành thời giờ cầu nguyện với Chúa thế nào?
Sống Lời Chúa: Dành vài phút thinh lặng để cầu nguyện với Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa vẫn luôn miệt mài cầu nguyện để biết thánh ý Chúa Cha. Xin cho chúng con yêu mến đời sống cầu nguyện, để cuộc đời con luôn thuộc về Chúa, lúc đó, lời nói và đời sống của con mới là lời rao giảng về Chúa. Amen.
07.09.17
THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 22 TN
Lc 5,1-11
DỰA VÀO LỜI THẦY
“Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng dựa vào lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” (Lc 5,5)
Suy niệm: “Không thầy đố mày làm nên.” Phê-rô rất ý thức sự thật này qua lời tuyên bố đầy xác tín: “Chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà chẳng được gì, nhưng dựa vào lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” Ông gác qua kinh nghiệm đánh cá dày dạn của mình và nghe theo lời Thầy trong chính chuyện… đánh cá! Phê-rô đã thể hiện cái tâm “tầm đạo” của ông bằng thái độ cởi mở, hoàn toàn phá chấp, sẵn sàng lắng nghe. Và ông trúng đậm: một mẻ cá đầy đến gần rách cả lưới! Nhưng đó mới chỉ là ‘khúc dạo đầu’ có tính tượng trưng thôi; từ đây Phê-rô bỏ mọi sự mà theo Đức Giê-su để trở thành một tay ‘đánh lưới người’. Từ đây, ông lấy lời của Thầy làm động lực và điểm tựa cho cả cuộc đời ông.
Mời Bạn: Đâu là động lực mạnh nhất đang lèo lái tư tưởng và hành động của con người hôm nay? Phải chăng đó là tinh thần độc tôn lợi nhuận của nền kinh tế toàn cầu hoá? Phải chăng đó là chủ nghĩa hưởng thụ, hưởng lạc được hỗ trợ bởi đủ thứ tiện nghi và dịch vụ và được quảng bá bởi cả một cỗ máy truyền thông đồ sộ? Phải chăng đó là tham vọng quyền lực dẫn người ta đến chỗ phe cánh kình chống triệt hạ nhau, sẵn sàng dùng mọi phương tiện miễn sao đạt mục đích của mình?
Chia sẻ: Là môn đệ của Đức Ki-tô, ta phải làm gì để Lời Chúa thật sự trở thành “ngọn đèn soi cho con bước,” trở thành động lực sâu xa nhất của đời ta?
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn dành thời giờ suy niệm Lời Chúa, để Lời Chúa thấm nhập và dẫn dắt mọi việc của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa là Thầy dạy đích thực. Xin cho con luôn biết nghe và thực hành Lời Chúa.
08.09.17
THỨ SÁU TUẦN 22 TN
Sinh nhật Đức Trinh Nữ Ma-ri-a.
Mt 1,18-23
ĐỜI TÔI LÀ MỘT BÀI CA CẢM TẠ
“Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.” (Mt 1,23)
Suy niệm: Không một ai dám nghĩ rằng Thiên Chúa cao cả lại gần gũi với con người. Hơn nữa, cũng chẳng có ai dám tưởng tượng Thiên Chúa đã chọn một con người không có chút thế giá nào trong xã hội để đảm nhận vai trò vinh dự là làm Mẹ Thiên Chúa như thế. Thế mà, người được chọn lại là Đức Ma-ri-a. Mẹ không thuộc hàng thượng tế để đại diện cho Do Thái giáo. Mẹ cũng chẳng phải là người nam để được nhìn nhận trong xã hội. Mẹ chỉ là một thiếu nữ ở Na-da-rét, một vùng quê chẳng được lưu ý gì trong Kinh thánh. Không lạ gì Mẹ Ma-ri-a đã phải ngạc nhiên khi hành động “ở cùng” của Thiên Chúa xảy ra trong cuộc đời Mẹ. Đối với Mẹ, việc Thiên Chúa đến ở với là một bất ngờ làm Mẹ choáng ngợp, đến nỗi chỉ biết thốt hai tiếng “xin vâng”. Thật ra, không lời nào diễn tả hết niềm hạnh phúc vừa lãnh nhận, cũng chẳng có ngôn ngữ sâu xa nào cho bằng ngôn ngữ của thinh lặng, của “ghi nhớ và suy đi nghĩ lại trong lòng.” Mẹ nhận ra cuộc đời của Mẹ nằm trong kế hoạch đầy yêu thương của Thiên Chúa.
Mời Bạn: Không một giây phút nào trong cuộc đời bạn nằm ngoài tình yêu của Thiên Chúa. Trong thinh lặng của chiêm niệm bạn sẽ nhận ra hạnh phúc này và ngạc nhiên vì Chúa yêu bạn.
Chia sẻ: Kể cho nhau những cảm nhận của bạn về tình Chúa dành cho mình.
Sống Lời Chúa: Thinh lặng hướng lòng về Chúa và thầm cảm tạ vì những ơn lành Ngài ban.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con muốn cùng Mẹ trong giây phút này chìm đắm trong niềm vui vì được Chúa ở cùng con.
09.09.17
THỨ BẢY TUẦN 22 TN
Thánh Phê-rô Cla-ve, linh mục
Lc 6,1-5
ĐẸP BIẾT BAO ĐƯỢC LÀ KI-TÔ HỮU!
Đức Giê-su nói: “Con người làm chủ ngày Sa-bát.” (Lc 6,5)
Suy niệm: Trả lời phỏng vấn trước ngày Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới 2005 tại Kôn (Kooln), nước Đức, Đức Thánh Cha Bê-nê-đi-tô cho biết Ngài sẽ nói với các bạn trẻ khắp thế giới rằng được làm người Ki-tô hữu thật tốt đẹp biết bao, bởi vì đây đó vẫn phổ biến một quan niệm rằng Ki-tô giáo chỉ gồm những luật lệ cấm đoán mà ta phải tuân giữ. Vị đại diện Đức Ki-tô cho thấy đời sống Ki-tô hữu có những luật lệ nhưng đó là đôi cánh để đưa ta lên cao. Hôm nay Lời Chúa nói với chúng ta rằng Ngài là chủ của ngày sa-bát, nghĩa là Ngài có quyền qui định luật lệ cho ngày lễ nghỉ nói riêng và mọi luật lệ trong cuộc sống nói chung, bởi vì Ngài là mục đích, nguyên nhân và động lực của mọi luật lệ tôn giáo. Chính những luật lệ ấy nâng chúng ta lên cao khỏi những khuynh hướng thấp lè tè của bản năng để đến gần và nên giống Đức Ki-tô hơn.
Mời Bạn: Xem lại quan niệm của bạn về việc giữ luật: có như một gánh nặng, bị áp đặt hay đó là đôi cánh giúp bạn bay bổng? Hiểu ý Đức Ki-tô rồi, mời bạn giữ luật của Ngài với niềm yêu mến để được nên giống Ngài. Và bạn có thể hoà chung niềm vui với các bạn trẻ tại Kôn trong niềm xác tín “đẹp biết bao, được là Ki-tô hữu”.
Chia sẻ: Tôi sẽ làm gì để biến lề luật thành đôi cánh giúp tôi bay cao?
Sống Lời Chúa: Trung thành tuân giữ một điều luật nhỏ với lòng yêu mến (đọc kinh tối, làm việc bác ái theo tinh thần Tin Mừng, tránh làm một điều xấu theo bản năng…).
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con ý thức hạnh phúc và nét đẹp được là Ki-tô hữu. Chúng con cảm tạ Chúa vì ân huệ này.
10.09.17
CHÚA NHẬT TUẦN 23 TN – A
Mt 18,15-20
TRONG NHẪN NẠI VÀ YÊU THƯƠNG
“Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em.” (Mt 18,15)
Suy niệm: Có thẻ xanh, nhập quốc tịch, trở thành công dân Mỹ, Úc, hay Canađa… là một cột mốc quan trọng trong cuộc đời các đồng bào Việt Nam hải ngoại. Nhờ cái “mác” công dân nước sở tại, họ có được những quyền lợi ưu tiên, cũng như một số nghĩa vụ kèm theo. Cũng vậy, là công dân Nước Trời, các Ki-tô hữu phải sống theo những đòi hỏi của tư cách công dân Nước Trời ấy. Thông thường khi đứng trước lỗi lầm của người anh em, người ta thích cư xử theo kiểu “thế gian” là lên án, bêu xấu, rỉ tai với người khác. Lời Chúa hôm nay mời gọi các công dân Nước Trời phải “sống khác đi”: đó là thực thi tình bác ái qua việc sửa lỗi cho nhau theo trình tự “ba bước”: – kín đáo giữa mình với người anh em sai lỗi; – thân tình với người ấy cùng với một hoặc hai người anh em khác; – công khai ở giữa cộng đoàn.
Mời Bạn: Phương pháp “Sửa Lỗi Ba Bước” đó muốn nói lên yếu tố bác ái và kiên trì trong việc sửa lỗi cho nhau. Bạn có đủ kiên nhẫn và tình yêu mến để thực hiện ba bước này không? Tôi có tìm cách sửa lỗi người anh em mà vẫn giữ được danh thơm tiếng tốt của họ không?
Chia sẻ: Khi biết một người bạn lầm lỗi, tôi sửa lưng họ cách bực tức, hoặc kể lại với người khác, hay giúp họ sửa lỗi?
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ gặp một người thân và kiên trì giúp họ sửa lỗi qua ba bước như Chúa dạy.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn xác tín rằng mỗi lần con đem một người anh em trở về con đường thánh thiện của Chúa là con đang cộng tác vào công trình cứu độ của Chúa. Amen.
11.09.17
THỨ HAI TUẦN 23 TN
Lc 6,6-11
PHỤC HỒI CHỨC NĂNG KI-TÔ HỮU
Đức Giê-su nói với họ: “Tôi xin hỏi các ông: ngày sa-bát được làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay huỷ diệt?” Người rảo mắt nhìn họ tất cả, rồi bảo người bại tay: “Anh giơ tay ra.” Anh ấy làm như vậy và tay anh liền trở lại bình thường. (Lc 6,9-10)
Suy niệm: Thật cảm phục khi chứng kiến những người anh em khuyết tật đang tập luyện để phục hồi chức năng vận động của mình. Người thì tập luyện với sự trợ giúp của người khác; người thì dùng những dụng cụ thay thế. Họ miệt mài tập luyện, chấp nhận vất vả, miễn sao có thể sử dụng phần còn lại của thân thể của mình vào những việc hữu ích. Bại liệt là mất hẳn khả năng đó. Con số 93% người tại Việt Nam chưa biết Đức Kitô không khỏi đặt vấn đề: hoạt động của trên 67 nghìn người tham gia công tác mục vụ, gồm giám mục, linh mục, tu sĩ, chủng sinh, giáo lý viên và hơn sáu triệu rưỡi tín hữu công giáo ở đâu? Phải chăng đang có số đông người truyền giáo bị “bại liệt”, nên hoạt động truyền giáo không có khả quan? Hãy nhớ, Đức Giê-su gọi việc phục hồi chức năng hoạt động nơi người bất toại là “điều lành”, là “cứu mạng”. Và khi Ngài chạm đến, điều lành xảy ra, mạng sống con người được cứu.
Mời Bạn: Trạng thái bình chân như vại trong đời sống đạo của chúng ta có phải là biến tướng của chứng bại liệt Ki-tô hữu nơi con người của chúng ta không? Mời bạn đến với Đức Giê-su để Ngài “phục hồi chức năng” cho bạn, bạn nhé.
Chia sẻ lời thánh Phao-lô: “Khốn cho tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng”
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày tìm dịp nói về Chúa Ki-tô cho người khác.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin sờ nắn chân tay con, khai mở khối óc con, chạm đến trái tim con, để toàn thân con trở nên hữu ích cho việc truyền giáo.
12.09.17
THỨ BA TUẦN 23 TN
Thánh Danh Đức Ma-ri-a
Lc 6,12-19
TÌM NGƯỜI KẾ THỪA
Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ. (Lc 6,12-13)
Suy niệm: Thánh giáo hoàng Gio-an Phao-lô II gọi ban Lễ Sinh ở các giáo xứ là “vườn ươm ơn gọi”. Quan điểm ấy bộc lộ niềm thao thức của Hội Thánh trong việc tìm người kế thừa mọi hoạt động truyền giáo. Làm như thế là Hội Thánh đang nối gót Thầy mình. Vì muốn sứ mạng của Ngài được nối tiếp cho đến tận thế, Đức Giê-su tuyển chọn những người thừa kế Ngài bằng cách trước hết cầu nguyện với Thiên Chúa Cha suốt đêm. Việc cầu nguyện lâu giờ để thỉnh ý Chúa Cha cho thấy tầm quan trọng vô cùng của vấn đề. Dù vậy, việc cầu nguyện cũng không miễn chuẩn cho Ngài nhiệm vụ đào luyện các tông đồ. Từng ngày, bằng nhiều cách, nhất là bằng gương sống, Đức Giê-su nhào luyện tâm hồn các ông với men Ki-tô, để các ông biết thao thức về số phận của các linh hồn, biết vinh dự thành người cộng tác với Thiên Chúa, thành người kế thừa công việc cứu độ của Ngài. Nhóm người kế thừa đầu tiên ấy là Hội Thánh.
Mời Bạn: Bạn là Ki-tô hữu, đang đảm nhận công việc gì trong Giáo xứ? Bạn đã chuẩn bị kỹ lưỡng người kế thừa công việc của bạn chưa?
Chia sẻ: Làm thế nào để chọn người kế thừa việc truyền giáo?
Sống Lời Chúa: Với hết lòng yêu mến Hội Thánh, bạn tìm người kế thừa cho những công việc của bạn tại giáo xứ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa chọn con tiếp tục công việc truyền giáo của Chúa và đòi buộc chúng con cộng tác với nhau đào luyện người kế thừa tương lai. Xin Chúa giúp con quyết tâm thực hiện.
13.09.17
THỨ TƯ TUẦN 23 TN
Thánh Gio-an Kim Khẩu, giám mục, tiến sĩ HT
Lc 6,20-26
ĐƯỢC THIÊN CHÚA CHÚC PHÚC
“Phúc cho anh em là những người nghèo khó, vì Nước Trời là của anh em.” (Lc 6,20)
Suy niệm: Xóa đói giảm nghèo là mục tiêu chung của cả toàn cầu, đặc biệt với các nước đang phát triển như Việt Nam. Nghèo đói thường đi với cực khổ và cũng thường gắn liền với tự ti mặc cảm. Do đó, đối với nhiều người, coi nghèo khó là hạnh phúc như lời Đức Giê-su thật là điều nghịch lý! Thật ra, Chúa không đề cao tình trạng khố rách áo ôm hay chạy ăn từng bữa, nhưng cổ võ cho lối sống phó thác cậy trông nơi Thiên Chúa, trong tinh thần liên đới với người lân cận. Nghèo khó mà Đức Giê-su muốn dạy chúng ta là tinh thần nghèo khó, lấy Chúa làm nền tảng của mọi giá trị, cùng đích cho cuộc đời mình, chứ không dựa vào của cải. Đức Giê-su đã sống triệt để mối phúc khó nghèo qua cuộc sống hoàn toàn phó thác nơi Cha: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.”
Mời Bạn: Bạn cũng đang có những nỗi khổ tâm riêng: khổ vì không được học cao hiểu rộng; buồn do không có tiền mua áo đẹp và “mô-đen” như bạn bè; nghèo vì không có đủ tài chánh để sửa căn nhà dột nát… Lời Chúa hôm nay mời gọi bạn vận dụng mọi khó khăn đau khổ trong cuộc đời, như một phương thế tích cực để tín thác vào Chúa và sống tình bác ái liên đới, thì đau khổ ấy sẽ biến thành hạnh phúc.
Chia sẻ: Những khó khăn khi sống tinh thần khó nghèo như Chúa dạy?
Sống Lời Chúa: Tâm sự với Chúa về những khó khăn thất bại trong cuộc sống và xin ơn phó thác tin tưởng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã dạy cho chúng con nhận ra hạnh phúc trong cuộc sống hằng ngày. Xin ban bình an cho chúng con. Amen.
14.09.17
THỨ NĂM TUẦN 23 TN
Suy tôn Thánh Giá, lễ kính
Ga 3,13-17
ĐẾN ĐỂ CỨU ĐỘ!
“Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.” (Ga 3,17)
Suy niệm: Suốt dòng lịch sử, loài người không ngừng tìm kiếm sự giải thoát cho mình. Ki-tô giáo nói chung – và cách riêng Hội thánh Công giáo – giới thiệu cho họ một con đường, vì Đạo là đường. Hơn nữa, Hội thánh là “duy nhất, thánh thiện, công giáo và tông truyền”. Sứ mệnh của Hội thánh là loan báo ơn cứu độ cho mọi người, ở mọi nơi và mọi thời. Ơn cứu độ đó, chính Thiên Chúa đã thực hiện trong Đức Ki-tô, Con của Ngài, Đấng đã đến trong thế gian, để trở nên Đấng Cứu độ duy nhất, và ngoài Ngài ra, không còn ai khác.
Mời Bạn: Chúng ta được diễm phúc ở trong hàng ngũ những người nhận biết Chúa, theo Chúa, yêu Chúa và dấn thân phục vụ Ngài. Nhưng vì là con người, cũng sợ hãi run rẩy trước bắt bớ, bách hại; cũng yếu đuối mỏng giòn trước cạm bẫy, cám dỗ. Ta phải làm gì và sống sao, để luôn trung thành làm chứng cho Chúa bằng chính ơn cứu độ của mình?
Chia sẻ: Cha ông chúng ta, đặc biệt các thánh tử đạo, đã chịu đau khổ để làm chứng cho Chúa. Cuộc sống và cái chết anh dũng của các ngài đã là bằng chứng hùng hồn cho niềm tin vào Thiên Chúa. Các ngài thâm tín rằng: ngoài Chúa ra, không ai và không có gì khác là “nguồn phát sinh mọi điều thiện hảo”. Đó là kho tàng của các ngài, và “kho tàng” ở đâu, thì “lòng trí” cũng ở đó.
Sống Lời Chúa: Cung kính cúi đầu bái lạy mỗi khi qua trước Thánh giá Chúa.
Cầu nguyện: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Giê-su Ki-tô, vì Chúa đã dùng cây Thánh Giá mà chuộc tội cho thiên hạ. Amen.
15.09.17
THỨ SÁU TUẦN 23 TN
Đức Mẹ Sầu Bi
Ga 19,25-27
“CHÚNG TA PHẢI CHẾT ĐỨNG”
Đứng gần thập giá Chúa Giê-su có thân mẫu Người. (Ga 19,25)
Suy niệm: Như bao bà mẹ trên khắp thế giới này đau khổ khi con mình hy sinh vì tổ quốc, Đức Ma-ri-a cũng thấu cảm nỗi đau của người mẹ mất người con yêu. Khác một điều là Mẹ không chỉ chịu nỗi đau này khi đứng dưới chân thập giá, mà Mẹ đã sống nỗi đau này ngay khi trẻ Giê-su mới đầy tháng, qua lời tiên tri của Si-mê-on về sứ mạng của trẻ Giê-su và hình ảnh lưỡi gươm đâm thấu tâm hồn Mẹ. Có lẽ hình tượng lưỡi gươm chưa diễn tả hết được nỗi đau “đứt ruột” của Mẹ khi đứng dưới chân thánh giá chứng kiến cuộc khổ nạn của con mình. Thế nhưng, dưới chân thập giá, Mẹ vẫn đứng. Vâng, Mẹ đứng chứ không quỵ ngã rũ rượi, tư thế đầy khí phách của người Mẹ Đấng Cứu Thế, đồng lao cộng khổ với con để cứu độ nhân loại.
Mời Bạn: Đức Tổng giám mục Fulton Sheen gọi tư thế đó là “chết đứng” trong tác phẩm “Chúng ta phải chết đứng” (We must die standing) của mình. Ngài muốn nói “tử vì đạo là sống vì đạo,” là chấp nhận những cái chết nho nhỏ khi sống vì niềm tin. Noi gương Đức Ma-ri-a bạn hãy sẵn sàng “chết đứng” khi gặp đau khổ, lúc phải hy sinh vì lựa chọn sống theo những giá trị Tin Mừng.
Chia sẻ: Suy nghĩ thêm về ý tưởng “tử vì đạo là sống vì đạo”.
Sống Lời Chúa: Thực hiện những hành vi sống vì đạo, như can đảm cắt đứt một câu chuyện không lành mạnh, lên tiếng bênh vực lẽ phải, chấp nhận hy sinh vất vả vì đức tin.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con biết noi gương Thánh Mẫu khi nhiệt thành cộng tác với các linh mục, tu sĩ trong các hoạt động tông đồ, trong các sinh hoạt xứ đạo để xứng đáng là con cái Thánh Mẫu. Amen.
16.09.17
THỨ BẢY TUẦN 23 TN
Thánh Co-nê-li-ô và Thánh Xíp-ri-a-nô, tử đạo
Lc 6,43-49
THỰC HÀNH LỜI CHÚA
“Tại sao anh em gọi Thầy: ‘Lạy Chúa! Lạy Chúa!’ mà anh em không làm điều Thầy dạy?” (Lc 6,46)
Suy niệm: Người ta vẫn thường nói “con đường dài nhất là từ tai đến tay” nghĩa là dễ nghe, dễ hiểu nhưng để đem ra thực hành thì khó biết là ngần nào. Qua bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su cũng khiển trách các môn đệ chỉ nghe Lời Chúa và thưa ‘Lạy Chúa! Lạy Chúa!’ nhưng không thi hành lời Người dạy. Biết bao điều Chúa đã dạy, đã nêu gương và nhắc nhở mỗi ngày thế mà uổng phí công lao: “Ta trông mong nó thực hành điều chính trực nhưng đây toàn sự gian ác. Ta trông mong nó thực hành đức công bình nhưng đây toàn là tiếng kêu oan” (Is 5,7). Hãy để Lời Chúa nảy sinh nhiều hoa trái tốt lành thánh thiện nhờ khám phá ra sự hiện diện của Chúa trong mọi người.
Mời Bạn: Hạnh phúc bạn có được là thi hành lời Chúa. Thật vậy, những lúc sóng gió bão táp trong cuộc đời có thể khiến nhiều người thất vọng buông xuôi thậm chí tìm đến cái chết, nhưng với bạn, nhờ sức mạnh nội tâm vững vàng, được xây trên nền móng là Lời Chúa, bạn có thêm niềm tin, tình yêu và sức mạnh để vượt qua tất cả.
Chia sẻ: Câu Lời Chúa nào đã đánh động tâm hồn bạn nhất và giúp bạn biến đổi cuộc sống nên tốt hơn?
Sống Lời Chúa: Chọn một câu Lời Chúa mà bạn tâm đắc nhất làm châm ngôn và bạn nỗ lực mỗi ngày thực hành theo câu châm ngôn đó.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho Lời Chúa thấm sâu vào lòng con để con dứt khoát bước đi trên con đường yêu thương mà Chúa đã nêu gương, ngõ hầu trong từng lời nói và hành động của con đều trở thành quà tặng của Chúa gửi trao cho anh em con. Amen.
17.09.17
CHÚA NHẬT TUẦN 24 TN – A
Mt 18,21-35
THA THỨ THỜI KỸ THUẬT SỐ
Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Chúa Giê-su mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con thì con phải tha đến mấy lần? Có phải đến bảy lần không?” (Mt 18,21)
Suy niệm: Con số 7 trong Kinh Thánh vốn mang ý nghĩa tượng trưng diễn tả sự hoàn thành trọn vẹn (như Thiên Chúa sáng tạo trong bảy ngày…). Thế mà, để đánh giá sự tha thứ, Phê-rô đã giới hạn con số bảy hoàn hảo đó vào một dãy số chỉ có bảy đơn vị và coi đó như giá trị tối đa của lòng bao dung. Chúa Giê-su lưu ý rằng chính vì Thiên Chúa đã tha thứ cho chúng ta vô điều kiện và vô giới hạn – như trong dụ ngôn Chúa kể – chúng ta cũng không được hạn chế lòng bao dung thương xót vào cách tính toán hẹp hòi theo kiểu con người, mà phải hiểu “tha thứ đến bảy lần” có nghĩa là “bảy mươi lần bảy” nghĩa là cũng vô hạn và vô điều kiện như cung cách của Thiên Chúa.
Mời Bạn: Trong thời đại kỹ thuật số hiện nay, người ta ngày càng muốn “số hoá” mọi sự, và với óc thực dụng, đòi “cân đong đo đếm” cả đến những thực tại tâm linh. Hậu quả là người ta muốn hạn chế ở mức tối thiểu những đòi hỏi của việc nên thánh, và ngược lại, cư xử hẹp hòi nghiệt ngã với tha nhân. Là con cái của Thiên Chúa, mời bạn cư xử cách bao dung quảng đại theo cung cách của Ngài trước tiên bằng việc tha thứ cho nhau đến vô hạn.
Chia sẻ về bí quyết sống sau đây: “Để có thể tha thứ đến vô hạn trong những việc cụ thể, phải thường xuyên sống tinh thần bao dung.”
Sống Lời Chúa: Luôn cười xoà mỗi khi có ai lỡ làm phiền bạn; vui vẻ chấp nhận những đau khổ nho nhỏ do người khác gây ra mà không bực bội thù oán.
Cầu nguyện: Hát Kinh Hoà Bình.
18.09.17
THỨ HAI TUẦN 24 TN
Lc 7,1-10
CHÚA CỨU ĐỘ MỌI DÂN TỘC
“Thưa Ngài, không dám phiền Ngài quá như vậy, vì tôi không đáng rước Ngài vào nhà tôi.” (Lc 7,6)
Suy niệm: Người Do Thái quan niệm chỉ có hai loại người trên trái đất: người Do Thái, ngoài ra tất cả là dân ngoại. Là dân được tuyển chọn, nên người Do Thái tin, khi Đấng Mê-si-a đến, Người sẽ chỉ cứu riêng người Do Thái mà thôi. Ngờ đâu, khi Chúa Giê-su đến, người mà Ngài nhậm lời lại là một viên sĩ quan người Rô-ma, một người ngoại giáo! Chúa Giê-su đến chữa lành người Do Thái lẫn dân ngoại. Đây là cách Chúa Giê-su muốn nói với những người Do Thái: Dù các ngươi bất trung và bướng bỉnh như thế nào, ta cũng đến đây vì các ngươi. Và đây cũng là cách Chúa Giê-su với dân ngoại: Ta đến đây vì các con nữa.
Mời Bạn: Vốn là dân ngoại nay bạn trở thành Ki-tô hữu nhờ được Thiên Chúa tuyển chọn qua Bí tích Thánh Tẩy; vậy bạn đừng để não trạng tự mãn trong đời sống đạo làm cho niềm tin của bạn già nua, xơ cứng; thái độ thiếu tôn trọng những người thuộc tôn giáo khác làm bạn khó nhớ đến sứ mạng truyền giáo bạn lãnh nhận. Bạn hãy nhớ rằng Thiên Chúa ban Con Một Ngài cho thế gian, không loại trừ ai. Chương trình cứu độ của Thiên Chúa có được bạn tiếp tục không?
Chia sẻ: Trong năm vừa qua, Giáo xứ bạn giúp được bao nhiêu người gia nhập Hội Thánh Chúa? Nhận xét của bạn?
Sống Lời Chúa: Viếng Thánh Thể cầu nguyện cho cuộc truyền giáo của giáo xứ bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin củng cố đức tin và ban thêm sức mạnh cho con, để con luôn nhận ra Chúa và tình thương của Chúa, nhờ đó, chúng con không ngừng hát lên bài ca ngợi tình thương quan phòng của Chúa.
19.09.17
THỨ BA TUẦN 24 TN
Thánh Gia-nu-a-ri-ô, giám mục, tử đạo
Lc 7,11-17
THIÊN CHÚA XÓT THƯƠNG
Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: “Bà đừng khóc nữa.” Rồi Người lại gần sờ vào quan tài. (Lc 7,13)
Suy niệm: “Bà goá” là một trong những thành phần được Chúa Giê-su ưu đãi và đặc biệt dành nhiều tình cảm nhất, vì họ thuộc nhóm những người nghèo hèn, cùng khốn của xã hội. Họ là đối tượng được Chúa Giê-su quan tâm. Ở đây, trước nỗi đớn đau khôn cùng của bà goá thành Na-im về cái chết của đứa con trai duy nhất, Chúa Giê-su đã chạnh lòng thương. Ngài không trì hoãn. Ngài đã đến an ủi bà và làm tan đi nỗi đau nơi bà bằng cách cho cậu con trai của bà sống lại. Không chỉ con của bà được sống lại, tâm hồn của bà và của mọi người chứng kiến sự sống lại này cũng được sống lại, niềm tin của họ vào Thiên Chúa được nảy sinh. “Bà đừng khóc nữa”. Phải, rất cần một thái độ cậy trông hơn là thái độ than vãn trong khi chờ lòng thương xót của Chúa.
Mời Bạn: Mỗi người chúng ta phải vững tin vào Chúa, dù là lúc đau đớn nhất trong đời. Thiên Chúa chúng ta là Thiên Chúa rất dễ chạnh lòng thương. Cần tiếp tục “chạnh lòng thương” như Chúa Giê-su đối với những người bị xã hội lãng quên.
Chia sẻ: Cùng với Chúa Giê-su, chúng ta đi bước trước để đến với những người đang cần ta. Bằng một chút chia sẻ vật chất, một lời an ủi, khích lệ, và nhất là bằng chính đời sống cầu nguyện mỗi ngày của ta.
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày tôi nghiền ngẫm lời dạy của Chúa Giê-su: “Anh em hãy yêu thương nhau, như Thiên Chúa đã yêu thương anh em.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con con tim của Chúa, để con biết yêu thương và cảm thông với hết mọi người, nhất là những người đang cần đến con.
20.09.17
THỨ TƯ TUẦN 24 TN
Thánh An-rê Kim và các bạn tử đạo
Lc 7,31-35
ĐÂU CHỈ LÀ CHUYỆN TRẺ CON!
“Tôi phải ví thế hệ với ai? Họ giống ai? Họ giống lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói: Tụi tôi thổi sáo cho các anh mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám mà các anh không khóc than.” (Lc 7,31-32)
Suy niệm: Chỉ là chuyện trò chơi của đám trẻ nơi phố chợ thôi, nhưng nó lại phản ảnh được thói tật đã trở thành thâm căn cố đế nơi tâm thức con người ta. Đó là bệnh “đạo diễn”: muốn biến mọi người khác thành con rối dưới sự điều khiển của mình. Và còn tệ hại hơn, con người còn muốn đạo diễn cả Thiên Chúa nữa. Và khi sự việc không diễn ra như lòng họ mong muốn, những “nhà đạo diễn” mạo nhận ấy qui kết rằng tại người khác, tại Thiên Chúa đã không diễn xuất theo đúng “kịch bản” của họ. Và đó cũng là lý do biện minh tại sao họ chưa ăn năn sám hối.
Mời Bạn: Có hai thái độ sống cơ bản: – thái độ của lũ trẻ con: muốn bắt ép cả Thiên Chúa phải làm theo ý muốn của chúng; – và thái độ của người con: sẵn sàng tìm kiếm và vâng phục ý muốn của Chúa Cha như Chúa Giê-su đã thực hiện. Bạn chọn thái độ nào?
Chia sẻ: Xem lại cách sống của bạn, hay nhóm của bạn. Xét xem bạn hay nhóm của bạn đang sống trong thái độ nào. Bạn hay nhóm của bạn hãy chọn một thái độ sống và thể hiện thái độ đó bằng một việc làm cụ thể.
Sống Lời Chúa: Mỗi khi bước vào một ngày mới, bạn hãy nói lên với Chúa quyết chọn cơ bản của mình: vâng phục ý Chúa Cha như một người con thảo.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Người Con đẹp lòng Chúa Cha mọi đàng, xin ở với con luôn mãi và giúp con trong mọi giây phút của cuộc sống đều biết thưa với Chúa Cha: “Xin cho ý Cha thể hiện, dưới đất cũng như trên trời”. Amen.
21.09.17
THỨ NĂM TUẦN 24 TN
Thánh Mát-thêu, tông đồ
Mt 9,9-13
KÊU GỌI NGƯỜI TỘI LỖI
“Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi.” (Mt 9,13)
Suy niệm: Trước mắt Thiên Chúa không ai dám cho mình là công chính, sạch mọi lỗi lầm. Vì thế, điều ta cần làm mỗi ngày là hoán cải. Ngày xưa Chúa Giê-su đã tạo cơ hội cho Mát-thêu hoán cải, ngày nay Ngài cũng làm điều ấy cho từng người chúng ta, đặc biệt qua Bí tích Hoà Giải. Đấng công chính thánh thiện không ngại đến với tội nhân lỗi lầm cho thấy dung mạo của một Thiên Chúa là Đấng hay thương xót và tha thứ, chậm bất bình và giàu ơn cứu độ (Tv 102). Muốn nhận được ơn tha thứ ấy của Chúa, ta phải có lòng hối cải; nhưng đàng khác, khi biết hối cải, cũng là lúc ta ý thức thân phận tội lỗi, bất xứng của mình. Ai cho rằng mình quá tốt lành, không cần hoán cải là tự lừa dối mình. Đáng buồn nhất là kẻ bất chấp lương tri, muốn làm gì thì làm, không cần biết các tội ấy xúc phạm đến Chúa và làm tổn hại người lân cận.
Mời Bạn: Cách ứng xử khoan dung, nhân hậu của Chúa Giêsu đối với Mát-thêu khiến ta càng tin tưởng nơi Ngài. Trước tấm lòng nhân hậu ấy của Chúa, không ai được phép thất vọng, ngã lòng. Có bao giờ bạn nghĩ rằng mình quá hoàn hảo không cần hoán cải, hay trái lại, cho rằng mình quá bất xứng, Chúa không thể nào tha thứ cho mình?
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ không ngã lòng trước tình trạng tâm hồn của mình hay của một người anh em. Tôi sẽ kiên trì cầu nguyện cho một người lân cận lâu nay tôi cảm thấy “vô phương cứu chữa.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban cho mọi người biết mình được Chúa tha thứ khi thành tâm trở về với Ngài. Xin đừng để ai ngoan cố hay thất vọng trước tấm lòng nhân hậu của Chúa. Amen.
22.09.17
THỨ SÁU TUẦN 24 TN
Lc 8,1-3
CÙNG ĐI VỚI CHÚA
Đức Giê-su rảo qua các thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Cùng đi với Người, có Nhóm Mời Hai và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh. (Lc 8,1-2)
Suy niệm: Đồng hành với Đức Giê-su, không chỉ có Nhóm Mười Hai, mà còn có các phụ nữ – là những người đã được Ngài trừ cho khỏi quỷ và chữa lành bệnh. Tác giả Lu-ca còn cho biết thêm, họ “lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.” Tuy nhiên, không phải chỉ có vậy, đi theo ông thầy Giê-su, họ còn bị đòi hỏi nhiều hơn nữa: “Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy” (Mt 10,37). Như vậy, tất cả mọi người, không phân biệt nam hay nữ, giàu hay nghèo, kể cả hạng người tội lỗi, thu thuế hay chài lưới… đều có cơ hội như nhau trong việc bước theo Đức Giê-su. Chỉ cần họ dám sẵn sàng từ bỏ mọi sự để cùng đi với Ngài.
Mời Bạn: Khi cảm nhận được vinh dự làm môn đệ Chúa Ki-tô, thánh Phao-lô đã sung sướng kêu lên: “Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Ki-tô? Phải chăng là gian truân, khốn khổ, đói rách, hiểm nguy, bắt bớ, gươm giáo?” (Rm 8,35). Với thánh Phao-lô, không một sức mạnh nào có thể cản bước ngài trong việc dấn thân cùng Chúa Ki-tô để phục vụ Tin Mừng. Thế còn bạn, liệu có lý do nào quan trọng hơn khiến bạn chùn bước không?
Sống Lời Chúa: Dành trọn Chúa Nhật cho các hoạt động phục vụ Tin Mừng: thăm viếng người đau yếu, cao tuổi…
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa tin tưởng kêu gọi con đi theo Chúa. Xin đừng để một sức mạnh nào có thể cản bước chân con bước đi theo Chúa.
23.09.17
THỨ BẢY TUẦN 24 TN
Thánh Pi-ô Pi-ét-ren-xi-na, linh mục
Lc 8,4-15
TÔI LÀ MẢNH ĐẤT NÀO?
“Ai có tai nghe thì nghe.” (Lc 8,8)
Suy niệm: Có câu chuyện quen thuộc kể một người nông dân nhặt được một quả trứng đại bàng, anh mang về bỏ vào ấp chung với ổ trứng gà. Chú đại bàng nở ra cùng với bầy gà và đi kiếm ăn như những chú gà. Một hôm có con đại bàng bay qua, tiếng kêu của đồng loại làm chú đại bàng con thức tỉnh, chú miệt mài tập luyện và một ngày kia chú vỗ cánh bay cao vút lên bầu trời như một cánh đại bàng thực thụ. Câu chuyện này còn có một cái kết khác, khi thấy đại bàng bay ngang qua, chú đại bàng con nghĩ: “Họ là đại bàng, còn ta chỉ là gà”, và chú an phận sống trong kiếp gà cho đến cuối đời. Câu chuyện cho thấy, chúng ta hoàn toàn có thể chọn cho mình thái độ sống, đúng như ơn gọi dành cho chúng ta mà Thiên Chúa mong muốn, như câu nói của người xưa “Chúng ta không được chọn nơi mình sinh ra, nhưng chúng ta được chọn cách mình sẽ sống”.
Mời Bạn: Thánh Âu-tinh nói: “Chúa dựng nên con không cần có con, nhưng để cứu độ con Chúa cần sự cộng tác của con”. Không ai được tiền định sinh ra là một người tốt lành hay tội lỗi, nhưng bạn hoàn toàn có thể làm cho tâm hồn của mình trở thành mảnh đất khô cằn hay tươi tốt, nhờ việc biết lắng nghe và thực hành Lời Chúa trong những lựa chọn hằng ngày, để Lời ấy biến đổi tâm hồn mình và sinh hoa kết trái. Bạn có sẵn sàng để mình trở thành mảnh đất tươi tốt cho hạt giống Lời Chúa chưa?
Sống Lời Chúa: Đọc và suy ngẫm đoạn Lời Chúa sau: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa, còn lại những thứ khác Ngài sẽ ban cho” (Mt 6,33).
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con biết dám lựa chọn chính Chúa, dám nghe và làm theo Lời Chúa dạy trong cuộc sống nhiều cạm bẫy này. Amen.
24.09.17
CHÚA NHẬT TUẦN 25 TN – A
Mt 20,1-16a
KHÔNG BIẾT DÙNG ĐỒNG HỒ
“Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho.” (Mt 20,7)
Suy niệm: Vật dụng không thể thiếu trong cuộc sống hằng ngày là cái đồng hồ. Ba cây kim, một dài hai ngắn, cho ta biết được thời giờ để có những sinh hoạt thích hợp. Bài dụ ngôn hôm nay phác họa hình ảnh Thiên Chúa nhân lành qua một chi tiết dí dỏm: có vẻ như Ngài không biết dùng đồng hồ như con người! Các giờ được kể ra (giờ một, ba, sáu, chín, mười một) cho thấy một ông chủ tất bật ra vào để chiêu mộ thợ, bất kể sáng hay chiều, sớm hay muộn. Ưu tư chính của ông chủ không phải là giờ giấc, nhưng là sợ các người thợ không có công ăn việc làm. Chuyện ông chủ không biết dùng đồng hồ ấy còn rõ ràng hơn nữa khi tính tiền công cho thợ. Người thợ làm từ sáng sớm cũng như người lao động từ năm giờ chiều, đều lãnh lương như nhau: một quan tiền, lương công nhật người Do Thái thời đó. Trả lương như ông chủ này chắc chắn sẽ thua lỗ te tua!
Mời Bạn: Bạn đã rút ra kết luận rồi đó: Thiên Chúa chính là người chủ nhân hậu. Ngài sẵn lòng ban tặng ơn cứu độ cho mọi người, được diễn tả qua hình ảnh gọi vào vườn nho và lãnh một quan tiền. Ngài không dùng đồng hồ, một loại thước đo giá trị, công trạng, bởi vì Ngài quá nhân lành.
Chia sẻ: Bạn rút ra bài học gì từ sự kiện Thiên Chúa không biết dùng đồng hồ?
Sống Lời Chúa: Tập không nhìn đồng hồ khi đang cầu nguyện hay tham dự thánh lễ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã dạy cho chúng con biết lòng nhân hậu của Thiên Chúa. Xin cho chúng con biết noi gương bằng đời sống quảng đại với người lân cận. Amen.
25.09.17
THỨ HAI TUẦN 25 TN
Lc 8,16-18
ĐẶT ĐÈN SÁNG Ở ĐÂU?
“Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường.” (Lc 8,18)
Suy niệm: Ánh sáng có nhiều tên gọi khác nhau. Ánh sáng mặt trời được gọi là ánh nắng; ánh sáng mặt trăng là ánh trăng; ánh sáng đèn được gọi là ánh đèn… Trong đêm Vọng Phục sinh, khi mọi sự đang chìm trong bóng tối, ngọn nến Phục sinh được thắp lên và được khởi xướng: “Ánh sáng Chúa Ki-tô.” Ánh sáng ấy là chính Chúa Ki-tô, là Lời chân lý. Người Ki-tô hữu đón nhận ánh sáng Phục Sinh trong ngày lãnh Bí tích Thánh Tẩy, được mời gọi giữ cho ánh sáng chân lý ấy toả sáng mãi trong suốt cuộc đời, để những người lân cận cũng nhìn thấy ánh sáng ấy. Nghĩa là, bằng nhiều cách thế, những ai tiếp xúc, “đi vào nhà,” đều nhìn thấy ánh sáng Chúa Ki-tô đang được ta “đặt trên đế” – trong cuộc sống của mình. Khi ấy, bạn được gọi tên “ánh sáng cho trần gian” (Mt 13,14).
Mời bạn: Đèn sáng của bạn đã được thắp lên, được tiếp thêm dầu đức tin nhờ mọi sinh hoạt trong Giáo hội. Để có thể tỏa sáng, bạn phải chịu tiêu hao tựa ngọn nến, qua việc chiến đấu với các khuynh hướng xác thịt, tính ích kỷ, hạ thấp cái tôi, để cái tôi ấy đặt Chúa lên trên và hướng dẫn mình.
Sống Lời Chúa: Để có thể làm ánh sáng cho trần gian, hôm nay bạn bắt đầu tâm niệm: “Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” (Tv 119,105), và nỗ lực áp dụng Lời ấy trong mọi ứng xử của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, mỗi khi dò dẫm trong bóng tối, con thấy cần một tia sáng biết bao! Cảm tạ Chúa là ánh sáng cho cuộc đời con. Xin cho con luôn giữ ngọn lửa đức tin rực sáng, dù khó khăn, thử thách như ngọn gió muốn dập tắt. Amen.
26.09.17
THỨ BA TUẦN 25 TN
Thánh Cót-ma và Đa-mi-a-nô, tử đạo
Lc 8,19-21
NGHE VÀ THỰC HÀNH
“Mẹ tôi và anh em tôi chính là những ai nghe Lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.” (Lc 8,21)
Suy niệm: Đức Ma-ri-a “đang đứng bên ngoài” (c. 20), bị tách biệt khỏi nhóm các môn đệ đang ngồi thật an bình hạnh phúc chung quanh Chúa Giê-su để nghe Ngài giảng dạy. Thế nhưng Mẹ không đứng bên ngoài một mình mà đứng cùng với các anh em của Chúa Giê-su. Mẹ cũng không bất ngờ khi nghe Chúa Giê-su, con của Mẹ, nói những lời như thế. Hơn một lần – trong đền thờ khi Chúa Giê-su lên mười hai tuổi (Lc 2,49); tại tiệc cưới Ca-na (Ga 2,4) – Mẹ đã nghe Chúa nói: phải vượt qua mối quan hệ gia đình theo “huyết nhục” để trở thành “mẹ và anh em của Chúa Giê-su” qua việc “nghe và thực hành Lời của Thiên Chúa”. Và nhất là Mẹ đã không chỉ “lắng nghe và suy niệm trong lòng” cho riêng mình; Mẹ còn dẫn đưa những người thân của mình đến với Chúa Giê-su để cũng trở thành người thân trong gia đình của Thiên Chúa, như Mẹ đã làm tại tiệc cưới Ca-na: “Ngài bảo gì, các anh hãy cứ làm theo” (Ga 2,5).
Mời Bạn: Dường như những lo toan cho cuộc sống đã làm cho tôi ít để tâm đến Lời Chúa, dù vẫn nghe Lời Chúa nhưng ít khi đem ra thực hành. Nếu chính tôi không dành một khoảng lặng cho Chúa, làm sao đời sống của ta được thống nhất làm sao có được an bình thật sự!
Sống Lời Chúa: Dù cuộc sống của bạn có bận rộn thế nào đi nữa, bạn cũng tìm cho được ít phút dành riêng cho Chúa để nghiền ngẫm lại Lời Chúa bạn đã nghe.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, lắm lúc con thấy cuộc sống xung quanh con thật xô bồ, ồn ào và trống rỗng. Xin giúp con có được những khoảng thời gian trầm lắng bên Chúa, để kín múc lấy sức mạnh từ Lời Chúa, hầu nội tâm con được vững vàng giữa bao thách đố của cuộc đời.
27.09.17
THỨ TƯ TUẦN 25 TN
Thánh Vinh-Sơn Phao-lô, linh mục
Lc 9,1-6
SỨ MỆNH HÀNG ĐẦU
“Các ông ra đi, rảo qua các làng mạc loan báo Tin Mừng và chữa bệnh khắp nơi.” (Lc 9,6)
Suy niệm: Loan báo Tin Mừng Nước Trời là sứ mệnh hàng đầu của Chúa Giê-su và của cả Giáo hội. Ngài đã đến trần gian và ở lại 33 năm là để thi hành sứ mệnh này. Kế tiếp Ngài, các người được Ngài mời gọi, đi theo, ở với và rồi được sai đi cũng mang trọng trách ấy cho đến “khi Chúa đến.” Trước tiên, loan báo Tin Mừng hệ tại ở việc “đi”: đi vào giữa lòng đời và đi ra vùng ngoại biên. Loan báo còn là làm chứng, thực hiện những dấu chỉ, trong đó có dấu chỉ chữa trị những vết thương tinh thần và cả thể lý của những kẻ môn đệ Chúa Ki-tô được sai đến. Lời loan báo, giới thiệu Tin Mừng được đón nhận dễ dàng hơn khi có các dấu chỉ yêu thương, hy sinh, quảng đại… kèm theo. Điều này đòi hỏi các môn đệ phải nỗ lực thích nghi, sáng kiến trong sứ vụ. Nói cách khác, để chu toàn sứ mệnh, người môn đệ không thể ở yên một chỗ, nhưng phải di chuyển và đưa ra những kế hoạch cụ thể, thích hợp.
Mời Bạn: Sứ mệnh cao cả song đầy chông gai này sẽ khiến nhiều môn đệ Chúa Ki-tô chùn bước. Bạn hãy cậy nhờ đến sự trợ giúp của Chúa: “Ơn Ta đủ cho con” (1Cr 12,9), cùng với lòng nhiệt thành yêu mến các linh hồn, nỗ lực không mệt mỏi loan báo Tin Mừng bằng lời nói và việc làm cụ thể, để hoàn thành sứ mệnh.
Sống Lời Chúa: Thực hiện ngay sứ mệnh tông đồ của bạn bằng cách: – cầu nguyện và cổ võ cho ơn thiên triệu linh mục, tu sĩ; – tham gia các hoạt động tông đồ giáo dân tại giáo xứ mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin hãy sai con đi làm chứng nhân cho Chúa. Con xin sẵn lòng đáp lại tiếng Chúa gọi mời. Amen.
28.09.17
THỨ NĂM TUẦN 25 TN
Thánh Ven-xét-lao, tử đạo
Lc 9,7-9
LƯƠNG TÂM HÊ-RÔ-ĐÊ
Còn vua Hê-rô-đê thì nói: “Ông Gio-an, ta đây đã cho chém đầu rồi! Vậy thì ông này là ai mà ta nghe đồn những chuyện như thế.” Rồi vua tìm cách thấy mặt Chúa Giê-su. (Lc 9,9)
Suy niệm: Hê-rô-đê tìm cách gặp Chúa Giê-su có lẽ do một nỗi sợ hãi: hình ảnh Gio-an Tẩy giả bị ông giết chết vẫn còn ám ảnh tâm trí ông. Người chết thì không làm hại. Nhưng nếu quả thật ông Giê-su hay làm phép lạ này chính là Gio-an tái sinh thì ông không thể ăn ngon ngủ yên được. Nhất định ông phải gặp cho bằng được ông Giê-su đó thôi. Ông muốn gặp được Giê-su chỉ để chứng kiến một vài phép lạ, để kiểm chứng có thật Gio-an tái sinh hay không. Thế rồi một ngày kia ông cũng được thoả lòng mong đợi. Đức Giê-su bị bắt và Phi-la-tô giao nộp Người cho Hê-rô-đê. Hoá ra Giê-su đang đứng trước mặt ông đây, thân tàn ma dại như thế này thì có hòng làm hại nổi ai. Ông đã thấy Chúa và ru ngủ lương tâm của mình, nhưng rồi ông vẫn không hoán cải. Rồi, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Hê-rô-đê ông kết thân với Phi-la-tô, giao nộp Chúa cho ông này tuyên án tử hình cho Chúa.
Mời Bạn: Có khi người ta cầu nguyện để khấn xin được một mối lợi gì đó; có khi người ta làm phúc bố thí để yên lương tâm đang khi họ vẫn thực hành bóc lột, bất công. Nếu chỉ như thế, họ không thể gặp Chúa được. Nếu chỉ vì như thế, bạn cũng không thể gặp Đức Ki-tô được.
Sống Lời Chúa: Việc tốt giả là việc làm xét bề ngoài là tốt những được thúc đẩy bởi một động cơ xấu. Xét mình xem mình có đang làm những việc tốt giả hay không.
Cầu nguyện: Đọc kinh “Cúi xin Chúa sáng soi” và xin ơn biết thanh luyện động cơ hành động của mình.
29.09.17
THỨ SÁU TUẦN 25 TN
Tổng Lãnh Thiên Thần
Ga 1,47-51
HỒNG ÂN THỊ KIẾN MẦU NHIỆM
“Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.” (Ga 1,51)
Suy niệm: Thỉnh thoảng, người ta lại đồn ầm lên ở nơi này nơi kia có những hiện tượng lạ xảy ra. Trước những tin đồn như thế, nhiều người ùn ùn kéo đến, hoặc là vì hiếu kỳ, hoặc là để cầu xin ơn này ơn nọ. Thái độ đó xem ra trái ngược với thái độ của Na-tha-na-en trước lời chứng của Phi-líp-phê về “Đấng mà sách Luật Mô-sê và các tiên tri nói tới.” Phải chăng Na-tha-na-en đã quá rành về loại tin đồn này – vốn đã xảy ra không ít lần trong thời của ông và chỉ là chuyện mạo nhận tầm thường và thô thiển? Thế nhưng sự thật không như ông nghĩ. Khi đối diện với Đức Giê-su, ông mới nhận ra Ngài chính là Đấng Siêu Việt “thấu suốt tâm can ông từng gang tấc.” Đáp lại lời ông tuyên xưng “Thầy là Con Thiên Chúa,” Chúa Giê-su hứa cho ông thị kiến mầu nhiệm còn lớn lao hơn: Chiêm ngắm vinh quang của Ngài ở nơi Thiên Chúa, có “các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.”
Mời Bạn: Như Mô-sê bị lôi cuốn đến Đấng Thánh tỏ mình qua ngọn lửa trong bụi gai, chúng ta cũng bị hấp dẫn bởi những dấu chỉ tiết lộ cho chúng ta một chút gì đó mầu nhiệm của Thiên Chúa. Tuy nhiên cần học gương của Na-tha-na-en biết nhận định và tuyên xưng niềm tin đích thực vào Thiên Chúa để thanh luyện tính hiếu kỳ hoặc óc mê tín len lỏi vào trong cung cách sống đạo của mình.
Chia sẻ: Nhận định xem những việc thờ phượng mình làm đã thể hiện một niềm tin đích thực chưa.
Sống Lời Chúa: Làm dấu thánh giá hoặc bái lạy Thánh Thể một cách ý thức và đầy lòng tin cậy mến.
Cầu nguyện: Đọc kinh Lạy Cha
30.09.17
THỨ BẢY TUẦN 25 TN
Thánh Giê-rô-ni-mô, linh mục, tiến sĩ HT
Lc 9,43b-45
HIỂU VÀ ĐÓN NHẬN THẬP GIÁ
Nhưng các môn đệ không hiểu lời đó, vì đối với các ông, lời đó còn bị che khuất. (Lc 9,45)
Suy niệm: “Tôi sẽ không cho phép ai đi qua tâm trí mình với đôi chân dơ bẩn của họ” (M. Gandhi). Tâm trí con người có một khả năng tuyệt vời là chỉ đón nhận, thông hiểu những gì thích hợp với mình, và loại trừ điều họ không thích. Khả năng ấy của tâm trí giải thích lý do tại sao các môn đệ không hiểu điều Thầy mình tiên báo về cuộc Khổ nạn. Tâm trí các ông đầy ắp tham vọng ham muốn quyền lực, mong mình sẽ là người lớn nhất trong nhóm. Còn chỗ đâu để hiểu con đường quên mình, phục vụ của Thầy các ông. Lòng trí các ông chỉ biết một hướng: hướng vinh quang của Thầy trong Vương quốc, thì làm gì còn chỗ để nhận ra “Con Người sẽ bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Ngài” (c. 44)!
Mời Bạn: Tựa như các tông đồ ngày xưa, bạn cũng đã nghe biết nhiều về con đường thập giá đưa đến vinh quang Phục sinh. Thế nhưng, sự thật ấy không đi vào tâm trí bạn, không được áp dụng vào trong đời sống. Bạn vẫn nhìn hy sinh, quên mình, thập giá, khổ chế… như điều phải tránh xa bằng mọi giá. Làm sao để tâm trí bạn đón nhận và uốn nắn cuộc đời Ki-tô hữu của bạn cho thích hợp với lời dạy của Chúa?
Sống Lời Chúa: Tôi vui vẻ đi con đường thập giá, hy sinh, khổ chế, để trở nên giống Chúa của tôi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa dạy con đường thập giá đưa đến Phục sinh, và chính Chúa đã đi trước con đường ấy để thêm niềm tin cho con. Xin cho con dũng cảm loại trừ tinh thần thế gian ra khỏi tâm trí mình, và thay vào đó bằng tinh thần Tin Mừng Chúa. Nhờ vậy con sống đẹp lòng Chúa hơn. Amen.